Lọc Truyện

“Bảo vệ!" Ông ta tức giận quát.  

 

Lập tức, hai tên bảo an cường tráng từ ngoài cửa vọt vào.  

 

Bọn họ cũng không phải là ngân hàng bình thường, hai tên bảo an này đưa tay mạnh mẽ, dứt khoát ánh mắt sáng ngời, là bộ đội đặc chủng xuất ngũ chân chính.  

 

Hai người tạo thành hình kẹp sừng, nhìn chằm chằm Tần Thiên. Tay cầm gậy điện, lạnh lùng nói: "Tiên sinh, mời ngài theo chúng tôi đến phòng an ninh một chuyến.”  

 

“Đủ rồi!”  

 

Tô Tô lạnh lùng nói: "Chúng tôi tới vay tiền.”  

 

“Các người không nên khinh người quá đáng!”  

 

Lúc trước, cô rất phản cảm Tần Thiên động một chút là đánh người, nhưng lúc này cô cảm thấy rất hả giận.  

 

Hơn nữa trong lòng cô có chút ấm áp, bởi vì cô biết Tần Thiên là bởi vì bảo vệ mình mới ra tay đánh người.  

 

“Vay tiền.” Tiền Thịnh long trọng nói: "Trước khi đến đây các người cũng không hỏi thăm một chút, tôi là ai?"  

 

“Tiền Thịnh tôi chính là chủ nhiệm bộ phận cho vay của ngân hàng Kiến Long, tôi không lên tiếng ai dám cho các người vay tiền?”  

 

Vì thể hiện ra uy nghiêm của mình, Tiền Thịnh quát hai bảo an: "Đừng nói nhảm với bọn họ, mang tới phòng bảo an thẩm vấn đi!"  

 

Hai bảo vệ đang muốn động thủ, chợt nghe trên lầu truyền đến một giọng nói: "Ai dám động đến Tần tiên sinh!"  

 

Nghe được thanh âm này, bọn họ vội vàng lui về phía sau, cung kính nói với người từ trên lầu đi xuống: "Giám đốc Vương.”  

 

“Giám đốc Vương!”  

 

Tiền Thịnh lắp bắp kinh hãi, vội vàng cúi đầu khom lưng, vẻ mặt là cười nói: "Một chút việc nhỏ, vậy mà kinh động đến ngài.”  

 

“Giám đốc Vương ngài cứ bận việc, hai người ăn xin thối tha này tôi xử lý là được.”  

 

Vương Bân sắc mặt âm trầm đáng sợ, nhìn Tiền Thịnh mắng to.  

 

“Họ Tiền kia, não anh bị úng nước à? Tôi thấy anh mới là đồ ăn xin thối tha đấy!”  

 

“Còn không mau bồi tội với Tần tiên sinh và Tô tiểu thư!”  

 

"Bọn họ là khách quý của gân hàng chúng ta, anh mạo phạm bọn họ, có phải không muốn làm ở đây nữa!"  

 

Tiền Thịnh trợn mắt há hốc mồm, ngây ngốc tại chỗ.  

 

Ông ta không nghe lầm chứ? Đường đường là giám đốc lại nói Tần Thiên và Tô Tô là khách quý?  

 

Đúng rồi, giám đốc Vương nhất định là vì biểu thị thái độ lễ hiền hạ sĩ cho nên cố ý nói như vậy.  

 

Dù sao ngân hàng cũng cần làm ăn, cần khách tới cửa.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận