Lọc Truyện

Thần Vương Lệnh - Tần Thiên (FULL)

 

Nói xong, anh ta muốn xông tới.  

 

Triệu Thiên Bằng giơ một chân đá anh ta ngã lăn, đỏ mắt nhìn chằm chằm Giải Câu mà cắn răng nói: "Thì ra mày mới là kẻ đứng phía sau! Triệu gia có thù oán gì với mày mà mày lại ra tay ác độc như vậy! Hôm nay mày đã đến thì nhất định phải nợ máu trả bằng máu!"  

 

Những người còn lại thấy Giải Câu chỉ đến một mình thì lập tức dâng trào cảm xúc, bắt đầu thảo phạt.  

 

Đối mặt với đám người phẫn nộ, Giải Câu mặt không đổi sắc.  

 

Hắn ta lạnh lùng liếc nhìn, trong mắt lộ ra vẻ trịnh thượng khinh rẻ cứ như trong mắt hắn ta thì những gia tộc quyền thế ỡ phương Nam chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép.  

 

"Đại thiếu gia, ngài không dám sao? Nếu như không dám thì đừng làm hỏng chuyện của chúng tôi. Bây giờ rời đi còn kịp." Hắn ta lại cười lạnh nói với Tần Thiên.  

 

"Tần tiên sinh, đừng mắc mưu hắn! Tuyệt đối không thể đi theo hắn! Anh yên tâm, chúng ta có nhiều người như vậy, nhất định có thể giết hắn!" Cảm nhận được sát khí đáng sợ trên người Giải Câu, Triệu Thiên Cơ hoảng sợ nói với Tần Thiên.  

 

Sắc mặt Tần Thiên âm trầm đến đáng sợ.  

 

Hắn nhìn chằm chằm Giải Câu rồi lạnh lùng nói: "Đây là chuyện riêng của tôi, tôi có thể giải quyết. Tất cả mọi người chờ tôi ở chỗ này."  

 

"Dẫn đường!"  

 

Nói xong, hắn đi ra ngoài.  

 

Giải Câu nhíu mày, không để ý đến tiếng la lối của Triệu Phong mà quay người nhanh chân rời đi.  

 

Hai người đều không nói gì, chỉ duy trì khoảng cách nhất định một trước một sau đi qua đường phố phồn hoa, bước vào một con hẻm nhỏ an tĩnh.  

 

Phía cuối ngõ nhỏ có một đại viện.  

 

Cửa viện có hai tên hộ vệ cơ bắp cuồn cuộn, đôi mắt sáng ngời đang đứng, nhìn có vẻ là cao thủ.  

 

Nếu là ở gia tộc quyền thế bình thường thì loại người này hoàn toàn có thể trở thành cung phụng được tôn sùng.  

 

Nhưng lúc này họ chỉ xứng canh chừng ở đây.  

 

Họ nhìn thấy Tần Thiên thì lạnh lùng nói: "Dừng lại, có đeo vũ khí hay không? Chúng tôi soát người xong thì mới được đi vào!"  

 

Tần Thiên cười lạnh và nói: "Tới đi."  

 

Hai người trầm mặt đi tới, chuẩn bị lục soát người Tần Thiên.  

 

Tần Thiên nhấc chân, đùng đùng hai cái đã đá bay họ ngã mạnh vào trong viện.  

 

Hắn ngạo nghễ bước vào, lạnh lùng nói: "Mở mắt chó của tụi mày ra xem cho kỹ! Thứ như tụi mày cũng dám lục soát người của bản thiếu gia!"  

 

Trong viện vang lên một tiếng kinh hô, hai bóng người bay vụt tới.  

 

Khí tức trên người bọn họ bùng nổ, không khí chung quanh đều rung chuyển kịch liệt.  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận