Lọc Truyện

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình ) - Giang Nguyệt

 Giang Nguyệt vốn là mỹ nhân, đêm nay trang điểm càng thêm lộng lẫy quý phái, dưới ánh đèn của đại sảnh xa hoa, diện mạo vốn đã xinh đẹp kia lúc này lại càng kinh diễm.  

 

Nụ cười của cô giống như mặt trời lặn đỏ rực. Đẹp đến nỗi có một cảm giác tuyệt vọng.  

 

Giang Nguyệt ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình.  

 

Rõ ràng hệ thống sưởi trong đại sảnh đã được bật hết công suất nhưng Giang Nguyệt lại cảm thấy mình giống như đang ở trong hầm băng.  

 

Cái lạnh ập đến toàn thân cô, chạm đến nơi sâu nhất trong trái tim cô. Lạnh đến nỗi khiến cô run rẩy.  

 

“Được, tôi uống.”  

 

Nói xong Giang Nguyệt cụp mắt xuống, không chút do dự nhận lấy ly rượu, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.  

 

Đôi mắt Tiêu Kỳ Nhiên híp lại.  

 

“Vậy đã đủ chứng minh chưa?”  

 

Tiêu Kỳ Nhiên tiếp tục đứng ở trước mặt Giang Nguyệt, trên khuôn mặt anh tuấn không có bất kỳ biểu cảm nào khác, chỉ nhìn chằm chằm vào cô.  

 

Ánh mắt người đàn ông dần dần dừng lại trên đôi môi đỏ mọng diễm lệ của Giang Nguyệt, yết hầu khẽ lên xuống, cuối cùng lại không nói lời nào.  

 

Nếu như trong ly chất lỏng kia thật sự có thứ gì đó thì cũng cần thời gian để phát huy tác dụng.  

 

Tần Di Di không nghĩ tới Giang Nguyệt lại dứt khoát uống hết như vậy, nhất thời lộ vẻ kinh ngạc: “Chị Giang Nguyệt, chị...”  

 

Nói được nửa chừng, cô ta bỗng nhiên lại ý thức được điều gì đó, nuốt những điều cô ta định nói xuống.  

 

Nếu rượu này thật sự không có vấn đề gì, vậy thì cô ta nghi ngờ Giang Nguyệt trước mặt nhiều người như vậy, chẳng phải là tự vả vào mặt mình sao?  

 

Hơn hai mươi phút trôi qua, Giang Nguyệt vẫn ngồi đó, sắc mặt không thay đổi.  

 

Không có phản ứng nào khác ngoại trừ màu hồng đào dần hiện trên má cô do hơi say.  

 

Vừa rồi người xem náo nhiệt còn không ít. Hiện tại xem một lúc lâu cũng không có trò hề nào nên mọi người tản ra.  

 

Nhìn bữa tiệc tối sắp kết thúc, Giang Nguyệt cũng tự nhiên đứng dậy, đôi mắt khẽ hướng lên, ngữ khí cũng biếng nhác: “Tôi muốn về nhà nghỉ ngơi, Tiêu tổng còn muốn chờ sao?”  

 

Không đợi đối phương trả lời, Giang Nguyệt đã ưu nhã đứng dậy, bước đi nhẹ nhàng biến mất khỏi tầm mắt của anh.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận