Lọc Truyện

Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình ) - Giang Nguyệt

 

Câu trả lời vô cùng ngắn gọn, ý tứ trong lời nói vừa nghe đã biết: ông ta là muốn đi thăm Đường Úc Tuyết.  

 

Trên bàn ăn chỉ còn lại Tô Gia Lan và Tiêu Kỳ Nhiên.  

 

Toàn bộ bữa ăn Tiêu Kỳ Nhiên chỉ động đũa vài cái, sau đó dùng khăn giấy lau khóe miệng, nói là hôm nay rất mệt mỏi, phải trở về nghỉ ngơi.  

 

Hiện tại sự vụ của Tiêu gia đều là một mình Tiêu Viễn Phong xử lý, Tiêu Kỳ Nhiên Cả ngày không có việc gì làm, mệt mỏi vì cái gì chứ? Hơn phân nửa là lý do không muốn tiếp tục ở lại đây.  

 

Thấy Tiêu Kỳ Nhiên cũng muốn đi, trong lòng Tô Gia Lan vô cùng hoảng hốt: “A Nhiên.”  

 

Tiêu Kỳ Nhiên đứng tại chỗ, lặng lẽ nhìn mẹ mình: “Còn vấn đề gì nữa sao?”  

 

Giọng điệu của anh vô cùng chậm rãi: “Con đã ăn xong rồi, mẹ cứ từ từ dùng bữa, con đi trước.”  

 

Tô Gia Lan cuống quít mở miệng: “Mẹ đã suy nghĩ về chuyện lần trước trong một khoảng thời gian dài, là mẹ làm không đúng”  

 

Ánh mắt của Tiêu Kỳ Nhiên không thay đổi, âm thầm chờ lời bà nói tiếp theo.  

 

Tô Gia Lan mặc một chiếc áo choàng mỏng dài, mái tóc đen mượt tao nhã xõa trên vai, trên người bà tỏa ra khí chất của một vị phu nhân cao sang quyền quý.  

 

Tầm mắt của bà và Tiêu Kỳ Nhiên hướng về nhau, trong lòng chỉ cảm thấy xa lạ.  

 

Con trai của bà, đứa con mà bà tự hào nhất, đứa con duy nhất có thể làm cho bà cảm thấy vui mừng, hiện giờ lại dùng ánh mắt lạnh nhạt như vậy nhìn mình.  

 

Thật bi ai làm sao.  

 

Tô Gia Lan mở miệng: “A Nhiên, là mẹ quá vội vàng rồi, mẹ cho rằng làm như vậy là vì lợi ích sau này của con, chờ sau này con nghĩ lại, sẽ hiểu được ý tốt của mẹ – như ông bà ngoại đã từng nói với mẹ.”  

 

Năm đó Tô gia cùng Tiêu gia kết thông gia, Tô Gia Lan cũng không có quyền lựa chọn mà bị gả cho Tiêu Viễn Phong, lúc ấy cha mẹ bà chính là nói với bà như vậy.  

 

Bọn họ là một đôi trai tài gái sắc, cho dù là xuất thân hay địa vị cũng vô cùng xứng đôi, đương nhiên là được nhiều người ủng hộ.  

 

“Nhưng bây giờ ngẫm lại, cho đến bây giờ, mẹ cũng không cảm thấy cách làm của ông bà ngoại là đúng.”  

 

Tô Gia Lan bất đắc dĩ cười một tiếng: “Bọn họ chỉ quan tâm đến địa vị và tiền bạc, về phần sau khi kết hôn mẹ có thật sự hạnh phúc hay không, cũng không có ai quan tâm.”  

 

Hai tay bà đặt trên xe lăn, khuôn mặt quý phái có chút bi thương, bà nói tiếp, giọng nói bắt đầu nghẹn ngào: “A Nhiên, mẹ cũng là lần đầu tiên làm mẹ, khó tránh khỏi sẽ có chỗ làm không đúng. Trong việc giáo dục con cái, mẹ chỉ có thể học theo cách của ông bà để dạy dỗ con.”  

 

“Mẹ cho rằng như vậy mới đúng, mặc dù nó trái với mong muốn cá nhân và hạnh phúc trong lòng mẹ, nhưng bản thân mẹ cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể bắt ép con cùng mẹ đeo lên những gông cùm sắt đá này.”  

 

Tiêu Kỳ Nhiên vẫn im lặng, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Tô Gia Lan.  

Bà ấy quyến rũ có địa vị cao quý hơn bất cứ ai, nhưng chỉ có bản thân bà mới biết mình đã vượt qua cuộc đời bất hạnh này như thế nào.  

 

 

Tô Gia Lan vất vả hơn nửa đời người, hai chân tàn tật còn chưa nói đến, nhưng người chồng đầu ấp tay gối chưa từng yêu thương bà, con trai bắt đầu ghi hận bà, bà bám vào cái gọi là cao quý và thể diện mà phải sống cả đời này trong sự cô đơn.  

 

 

Ở một khía cạnh nào đó, bà là một người phụ nữ tội nghiệp.  

 

 

“A Nhiên, là mẹ làm không đúng, xin lỗi con, mẹ xin con hãy tha thứ cho mẹ.” Tô Gia Lan ngậm ngùi chua xót:  

 

 

“Cho đến bây giờ mẹ mới hiểu được, những quan niệm kia là sai lầm, mẹ đã bắt đầu thay đổi, con hãy cho mẹ một cơ hội, được không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận