Lọc Truyện

Tình Đầu Của Phó Tổng

Hai đứa nhỏ ăn no tới nỗi thở không ra hơi, ba chị em cứ thế vui vẻ dắt tay nhau ra về. Về đến nhà, cô bắt gặp một chiếc xe hơi quen mắt, chẳng ai xa lạ mà là Giám đốc Kiều. Anh ta đang đứng đợi trước cửa,

- Giám đốc Kiều? sao anh lại tới đây?

- Tôi đến thăm Mạn Mạn và Bảo Bảo, chẳng lẽ không được đến hay sao?

Cô lắc đầu lia lịa, Kiều Nhất Trung đưa cho tụi nhỏ một túi lớn, trong đó có rất nhiều đồ ăn và bánh ngọt, bình thường khi thấy những thứ ấy chúng không ngừng nhảy lên vui sướng, nhưng hôm nay hai đứa vừa được ăn một bữa no nê nên là chỗ thức ăn đó có lẽ để dành vào buổi tối.

- Phải rồi! cũng may gặp cô ở đây, tiện tôi cũng nói luôn. Cuối tuần này công ty tổ chức tiệc mừng thường niên, tôi muốn mời cô tham dự cùng với tư cách là một người bạn, không phải là trợ lý riêng.

Cô ngập ngừng không đáp, cô hơi do dự một chút vì cô rất ngại đến những nơi đông người. Buổi tiệc ấy cũng toàn là đối tác công ty nên cô cũng không thấy thích thú cho lắm, nhưng Giám đốc Kiều đã có lời thì sao cô có thể từ chối cho được. Anh ta đã giúp đỡ cô nhiều chuyện huống chi chỉ là một bữa tiệc, chẳng lẽ cô lại từ chối sao. Thấy cô do dự, Giám đốc Kiều lên tiếng nói:

- “ Không muốn đi cũng không sao!”

- Không phải! chỉ là một bữa tiệc thôi mà, thế phiền anh cuối tuần qua đón tôi vậy.

- Được! trang phục và phụ kiện tôi sẽ gửi đến cho cô sớm .

Cô hơi ngạc nhiên, gì mà trang phục phụ kiện chứ, chẳng phải là tiệc thường niên hay sao? cần cầu kì vậy không? cô bắt đầu thấy hơi phiền nhưng trót nhận lời với Giám đốc Kiều nên đành miễn cưỡng đồng ý vậy.

Về nhà, Kiều Nhất Trung không ngừng mỉm cười, tâm trạng tươi vui đến lạ thường. Phải! Hoàng Như Hoa là một cô gái vô cùng đặc biệt đối với anh, Kiều Nhất Trung luôn mong muốn được gần cô hơn và mục đích mời cô dự tiệc cũng chính là vì thế.

Ngay ngày hôm sau, cô đang ngồi ăn cơm cùng Vú Phương thì tiếng chuông ngoài cổng vang lên. Cô ngăn Vú Phương lại và tự mình đi ra mở cửa.

- Thưa cô! đây là đồ mà Giám đốc Kiều đích thân nhắn tôi mang đến cho cô !

- Cảm ơn!

Chỉ là một buổi tiệc thôi nhưng Giám đốc Kiều đã chuẩn bị cho cô rất nhiều đồ, kèm đó là phụ kiện và trang sức của các nhãn hàng đắt đỏ. Cô lệ kệ cầm đồ đi vào nhà, Vú Phương chạy lại đỡ lấy.

Buổi tối, trước khi bữa tiệc diễn ra, Kiều Nhất Trung đã cho người đến tận nhà để trang điểm cũng như tạo kiểu tóc cho cô. Vì anh ta biết cô lúc nào cũng đơn giản không trang điểm cầu kì cho nên Kiều Nhất Trung đã chuẩn bị trước tất cả, vì đây cũng là một bữa tiệc rất quan trọng, mà cô là người đi cùng anh cho nên Giám đốc Kiều luôn muốn cô là người xinh đẹp nhất.

Cô mặc lên mình một chiếc váy đen, trông cô rất thu hút và quyến rũ, vẻ xinh đẹp thì khỏi phải nói. Cô bước ra cổng, chiếc xe hơi sang trọng đã đậu sẵn ở đó, cô ngồi lên xe, tâm trạng có hơi hồi hộp một chút.

Xe dừng lại trước cổng của dinh thự, cô choáng ngợp bởi khung cảnh nơi đây. Đó không phải là nhà nữa, mà nó như một toà lâu đài, lung linh với đèn treo ngập lối. Nơi đây chỉ dành cho giới siêu giàu mà có mơ cô cũng chẳng thể tưởng tượng được. So với ngôi nhà trước đây thì nó khác một trời một vực, ở đây không có nhiều hoa và cây nhưng được thiết kế rất tỉ mỉ từng chi tiết, nó đẹp theo một cách riêng.

Cô bước xuống xe, Giám đốc Kiều đã đợi sẵn trước cổng, hôm nay anh ta đẹp trai và lịch lãm hơn hẳn, mái tóc được bao phủ một lớp keo bóng loáng, từ đầu đến chân chẳng có chỗ nào có thể chê được, cho dù trong lòng cô tên đáng ghét đó cũng đẹp trai không kém.

Bên này, Kiều Nhất Trung cũng bị vẻ đẹp của cô làm cho xao xuyến, tim thì đập loạn xạ cả lên, cô bước lại gần mỉm cười gật đầu chào. Giám đốc Kiều cũng đáp luôn:

- Xin chào Hoàng tiểu thư, hôm nay trông cô thật xinh đẹp.

Cô mỉm cười e thẹn, Kiều Nhất Trung đưa tay đón lấy cô cùng bước vào. Cô đã nghĩ chắc đây chỉ là một bữa tiệc nhỏ thôi nhưng không, nó hoành tráng và to lớn hơn so với những gì cô nghĩ. Nơi đây mời đến rất nhiều đối tác cũng như bạn bè của Tập đoàn Hàn Thị.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận