Lọc Truyện

Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lam (FULL)

Chương 4320

“Ông dựa vào Tô Duy Nam phát tài, nhưng lại ở bên ngoài nuôi vợ bé, nuôi con gái riêng!”

“Thậm chí vì một cái hợp đồng, không tiếc bán Tô Lam cho ông già có thể làm cha cô ta! Ông cho là ông cao quý ở chỗ nào nha?”

Tô Văn Tâm không ngờ tới Tô Bích Xuân lại nhắc lại chuyện cũ vào lúc này.

Trong lúc nhất thời, trên mặt ông ta lúc xanh lúc trắng, vô cùng xấu hổ.

“Còn bài”

Tô Bích Xuân đột ngột quay người lại, ngón tay cô ta xuýt chút nữa chọt vào mặt Lư Tuyết Cầm.

Lư Tuyết Cầm bị ánh mắt cuồng loạn của cô ta dọa sợ tới mức lui lại mấy bước.

Rốt cuộc trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi: “Bích Xuân... “Câm miệng! Bây giờ bà không có tư cách gọi tôi như vậy!"

Tô Bích Xuân gầm lên cuồng loạn: “Lư Tuyết Cầm, bà cho rằng bà là thứ gì tốt sao?”

“Đúng vậy, lúc trước Tô Văn Tâm vứt bỏ bà, bà thật sự là người bị hại!”

“Nhưng sau này đã xảy ra chuyện gì? Bà nhận một số tiền lớn của Tô Văn Tâm, thậm chí còn cầm số tiền đó ở bên ngoài với người đàn ông khác”

“Bà nói tôi dựa vào đàn ông, bà cho rằng tôi học theo ai?” “Bà đã từng nghe chưa? Cấp trên mà làm bậy bạ, cấp  dưới không thể nghiêm chỉnh được!”

“Sở dĩ hôm nay Tô Bích Xuân tôi trở thành cái dạng này, lưu lạc đến nước này, hoàn toàn do hai người các người ban tặng!”

“Cái loại cha mẹ chỉ có mưu toan lợi ích này, thấy tiền là sáng mắt như các người, mới là bi ai lớn đời này của tôi!” Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm rất xấu hổ trước những gì Tô Bích Xuân nói.

Vốn Lư Tuyết Cầm muốn nửa đường bỏ cuộc, nhưng nhớ đến sắp lấy được ba mươi triệu đồng kia tới tay, bà ta không thể không tàn nhãn lên.

Nói thế nào bây giờ Tô Bích Xuân vấn còn trẻ.

Cho dù lúc này đây bị ngã nhào, sau này cũng có cơ hội đứng lên.

Nhưng bà ta thì khác, hai người bà †a và Tô Văn Tâm đều đã cao tuổi.

Hơn nữa bà ta không có tư sắc gì, nếu muốn dựa vào đàn ông ăn cơm, hoàn toàn là chuyện nghìn lẻ một đêm!

Cho nên bây giờ bà ta chỉ có thể ích kỷ nghĩ cho mình. Lư Tuyết Cầm và Tô Văn Tâm nhìn nhau, trong lòng đã hạ quyết tâm.

Lúc này đây, dù thế nào cũng phải làm Tô Bích Xuân mất hết danh dự.

Lư Tuyết Cầm nhìn vẻ mặt tuyệt vọng của Tô Bích Xuân, trong lòng ủ rũ: “Bích Xuân, đây đều là do con bức mẹt” Tô Bích Xuân còn chưa khôi phục tỉnh thần lại, đã nhìn thấy Tô Văn Tâm lấy điện thoại di động trong túi tiền ra. Ông ta bấm mở di động, bên trong có một đoạn video ngắn, mở ra cho mọi người nhìn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận