Lọc Truyện

Tổng Tài Sủng Vợ, Xin Tiết Chế!

Nhà hàng này có một quy định là đối với nguyên liệu tương đối hiếm, họ sẽ theo thói quen tối hôm đó giữ lại hai bản cho những người có nhu cầu VIP, vì vậy anh kêu cô ấy vào bếp và thông báo làm một phần. ”
Ngụ ý anh chính khách là” VIP ” sao?
Lâm Tu nhìn di động, cô rõ ràng nhận thấy anh đưa điện thoại cho người phục vụ, người phục vụ vội vàng rời đi làm theo chỉ dẫn, trong điện thoại có bí mật gì vậy?
Cô nói: “Thật ra không cần phiền phức như vậy, em ăn set nào cũng được.”
Hàn Lận Quân nhẹ giọng nói: “Không thành vấn đề, bạn gái anh muốn ăn đương nhiên cũng được coi như VIP rồi , cũng không phải là chuyện khó. ”
Lâm Tu muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt cố chấp của anh, cô không còn cách nào khác, đành phải ngừng nói tiếp nhận.
Sau vài phút, người phục vụ lon ton quay lại và nói ngay khi vừa bước vào cửa: “Thưa ngài, tôi đã thông báo nhà bếp làm gấp cho ngài.”
Hàn Lận Quân khẽ gật đầu và tiếp tục gọi món.
Lần này, cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào, bữa ăn được gọi thành công, và người phục vụ ghi
phiếu món ăn rồi rời đi.
Chẳng mấy chốc mà đồ ăn đã hết món này đến món khác, vì biết rằng món bít tết Edinburgh mà cô đặt nấu mất nhiều thời gian, và sợ rằng cô sẽ đói, Hàn Lận Quân đã gọi một món mì sợi, chủ động đưa cho cô một chén.
“Cám ơn anh.” Lâm Tu nhận lấy, cúi đầu chậm rãi ăn.
Hương vị rất ngon, đúng là một nhà hàng tây rất nổi tiếng, trước đây cũng có nghe nói đến nhà hàng này, nhưng vì giá cao nên hầu hết mọi người sẽ không ăn ở
đây, cô đi qua vài lần, chỉ có thể nhìn thấy bên trong là nững kẻ có tiền tiêu phí tiến vào, sau đó chỉ có thể có chút hâm mộ.
Tiêu Nam từng giựt dây cô đến đây ăn cơm, coi như làtới thường thức, nhưng cô đi đến cửa vẫn không thể bước vào được.
Nghe nói một người tiêu thụ ít nhất một hai ngàn, cũng chỉ có ông chủ lớn như Hàn Lận Quân mới có thể tùy ý gọi món, ăn không chớp mắt.
Nói đến tiêu thụ cao, Lâm Tu nghĩ đến thẻ đen vàng, hôm nay còn
có việc phải tới đây, vì vậy nhanh chóng đặt đũa xuống, lục trong túi tìm thẻ đen, đưa cho anh:”
Em trả lại chiếc thẻ này cho anh, em không thể dùng được.” Cô căn bản là không có chỗ sử dụng loại thẻ này, cầm thôi cũng kinh hồn tảng đám, rất phỏng tay!
Hàn Lận Quân chỉ liếc cô một cái, sau đó nhướng mày, lãnh đạm nói: “Anh đã đưa cho em rồi, cho nên anh sẽ không thu lại, em giữ lại đi.”
Lâm Tu trừng mắt: “Nhưng đối với em thì cầm thẻ này cũng vô dụng, em không đi đến những
chỗ có chí phí cao, hơn nữa đây là thẻ của anh, anh đưa em làm gì?”
Anh chậm rãi nhặt xương cá và nói:” Thân thể của một người đàn ông cũng giống như thẻ của một người đàn ông, đều phải giao cho vợ quản – ”
Lâm Tu nhất thời đỏ bừng mặt:” Em còn chưa phải là vợ anh!”
Hàn Lận Quân nâng mắt nhìn cô, khóe môi mỉm cười:” Đúng vậy, còn chưa phải, nhưng rất nhanh sẽ phải, ngoan, nhận đi
Laâm Tu cảm thấy nói lý lẽ cùng anh thực sự không thể rõ ràng được, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, lại chuyển thẻ về phía anh nói:” Dù sao thì em cũng không cần, em có bệnh hay quên, lỡ như làm mất thì sao? Anh tự mình giữ đi.”
Hàn Lận Tuấn nhìn thẳng vào cô nói:” Vậy thì … Bảo quản giúp anh một đoạn thời gian đi, chờ khi xác nhận chia tay, lại trả lại cho anh?”
Đôi mắt anh quá sâu và vẻ mặt quá nghiêm túc, là một người đàn ông đặc biệt có mị lực, nhìn thấy
vậy tim Lâm Tu bất giác đập thình thịch, mặt cô nóng hơn trước, cô không dám thẳng nhìn anh, tay cầm thẻ cũng khẽ run lên.
Rõ ràng những gì anh nói có liên quan đến việc chia tay, nhưng bầu không khí lại trở nên mơ hồ không thể giải thích được, dường như có điều gì đó đang lướt qua nhau, giòn tan, ấm áp và ngọt ngào.
Vừa lúc đó, có tiếng gõ cửa vang lên.

Nhấn Mở Bình Luận