Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2773

Phùng thị vừa nghe, mặt già cười tươi như hoa: “Ôi chao, sao lại có thể làm phiền trợ lý Vương đưa đến đây vậy, trà này người khác cũng có sao?”

Tiểu Vương lập tức nhỏ giọng nói: “Sao có thể chứ? Loại trà này mỗi năm cũng chỉ tạo ra được khoảng hai cân, tự mình để lại còn không nỡ uống, những thứ này đều được chia đều. Bà chủ nói nhà chúng tôi có quan hệ gần với bà…”

Phùng thị lập tức hiểu được ý của Cố Hề Hề, hai mắt sáng lên, nói: “Đúng vậy đúng vậy, vợ cháu trai nói đúng, chúng ta mới là người một nhà!”

Tiểu Vương thấy nụ cười toe tóe của Phùng thị, nói: “Bà uống thấy ngon thì nói với tôi, sau này có trà mới tôi sẽ thêm cho một mình bà.”

“Được được được.” Phùng thị càng hài lòng hơn, thái độ cũng thân thiết hơn, kéo Tiểu Vương lại nói: “Cô về nói với Hề Hề, cháu ngoại nhà mẹ đẻ tôi từ nhỏ đã là một đứa trẻ ngon, hai người trẻ tuổi vừa ý nhau thì người lớn chúng ta sẽ tác thành cho bọn trẻ, cô thấy có đúng không?”

Tiểu Vương cười nói: “Bà nói đúng, bà chủ cũng có ý này, nhà họ Doãn chúng ta chọn con rể không nhìn gia thế không nhìn thân phận, chỉ cần hợp ý là được.”

Phùng thị càng thêm hài lòng.

Tiểu Vương đứng lên chuẩn bị tạm biệt, Phùng thị giả vờ giữ lại.

Tiểu Vương nói: “Không phải tôi không muốn ở lại nói chuyện với bà nhiều hơn chút, mà tại tôi phải đến nhà mấy người khác để chia lãi của năm nay. Số tiền này là được chi từ tài khoản của cô chủ đấy.”

Phùng thị vừa nghe là tiền của Doãn Nhất Nặc, đáy lòng đột nhiên đau nhói.

Tiền này cho người khác làm gì? Cho cháu trai bà ta thì tốt biết mấy!

Cháu trai bà ta mà có số tiền này thì có thể mở được một công ty lớn đấy!

“Số tiền phải chi này rất nhiều!” Phùng thị cảm khái nói: “Thật ra nhà họ Doãn cũng có thể không phải tốn nhiều tiền như vậy… Ôi, trông tôi này, không nói nữa, không nói nữa, tôi tiễn cô.”

“Được rồi, được rồi.” Tiểu Vương khách sáo rời đi.

Bên kia, Đậu Miêu cũng gõ cửa nhà ông cụ Doãn, người thứ hai trong các tộc lão.

“Ông cụ! Bà chủ bảo mang rượu đến cho ông cụ.” Đậu Miêu tính cách hấp tấp, vừa bước đã quen thuộc, cười ha ha nói: “Ông cụ, ông thật sự có phúc uống! Rượu này là rượu ngon hơn một trăm năm cất trong hầm trong sơn trang rượu ở nước ngoài của bà chủ nhà chúng tôi, không nỡ lấy ra cho người khác uống bao giờ, nhưng lại nghĩ đến ông cụ đầu tiên, bảo tôi đưa đến cho ông cụ trước! Ông cụ có muốn nếm thử không?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận