Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2815

“Thượng Kha, không phải ông đã tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế sao? Ông còn trở về làm gì?” Có người ngờ vực hỏi.

“Đúng vậy.” Thượng Kha buông lỏng tay, nói: “Đúng là tôi đã từ bỏ quyền thừa kế thật.”

“Vậy ông…”

“Nhưng tôi không hề nói, tôi sẽ không bỏ tiền ra thu mua tập đoàn nhà họ Thượng mà.” Thượng Kha thản nhiên nói, ánh mắt nhìn người kia cực sắc bén: “Hôm nay tôi xuất hiện ở đây cũng không lấy thân phận con cả của nhà họ Thượng, mà với thân phận chủ tịch mới của mọi người.”

“Ông nói gì cơ?” Cả phòng họp ồn ào hẳn lên: “Sao có thể? Chẳng lẽ bà Thượng cho ông toàn bộ cổ phần công ty rồi sao?”

Thượng Kha khẽ cười: “Trong tay bà giữ mười phần trăm cổ phần, nếu là trước kia, đúng là có thể nắm giữ nhiều cổ phiếu nhất. Nhưng hôm nay, cảm ơn mọi người ngồi đây đã bán tháo nhiều cổ phần công ty như vậy, giúp tôi có được sáu mươi phần trăm cổ phần. Hiện tại, tôi mới là cổ đông lớn nhất của công ty. Tôi làm chủ tịch thì có sai không?”

“Ông… Ông lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Không phải ông đã phá sản sao?” Lại có một người nghi ngờ hỏi.

“Ông nói như vậy cũng không phải không đúng, chỉ là…” Thượng Kha nhìn về phía cửa phòng họp.

Ông vừa nhìn đến, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa: “Giám đốc Thượng, giám đốc của tôi đến đây. Ông ấy nói, muốn bán toàn bộ cổ phần cho ông.”

“Các vị đợi tôi một chút, tôi đi ký hợp đồng. Có được những cổ phần này trong tay nữa, chắc tôi sẽ có khoảng tám mươi phần trăm cổ phần đấy.” Thượng Kha bình tĩnh rời khỏi phòng họp.

Ông ta vừa rời khỏi, cả phòng họp giống như ong vỡ tổ vậy.

“Từ khi nào mà Thượng Kha thông minh như vậy? Ông ta lại không để lại dấu vết, tiếng động nào mà lấy được nhiều cổ phiếu như vậy. Ông ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”

“Lâu nay Thượng Kha vẫn tài giỏi mà. Chẳng qua trước đây bị hào quang của Doãn Tư Thần che mất mũi nhọn mà thôi. Bây giờ ông ta khác gì vị vua đã trở lại.”

“Chúng ta đã bán tháo cổ phiếu…”

“A, chúng ta bị lừa rồi. Đều tại trợ lý Thanh. Không chịu nói rõ ràng gì cả. Khốn nạn, tôi phải cho ông ta một trận.”

Trong phòng họp, Doãn Ngự Hàm nhìn Thượng Kha cười: “May quá không để chú thất vọng.”

“Thật cảm ơn anh.” Thượng Kha nói: “Anh đúng là trò giỏi hơn thầy. Lúc bố anh bằng anh bây giờ cũng chưa có khả năng như vậy đâu.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận