Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2832

“Bố tôi chỉ có một đứa con là tôi. Sớm muộn gì nhà họ Thượng cũng thuộc về tôi. Đương nhiên, nếu bố không muốn giao nhà họ Thượng cho tôi, tôi cũng không quan tâm. Tôi có thể tự xây dựng sự nghiệp riêng, mở ra một thế giới khác cho chính mình. Thập Tam, tôi sẽ khiến cho mình xứng đáng với cô.” Thượng Tiểu Cẩn lấy hết dũng khí để thổ lộ.

“Tiểu Cẩn…” Nguyên Thập Tam nhẹ nhàng nói: “Là tôi không xứng với anh. Xuất thân của tôi quá thấp.”

“Thì sao chứ? Xuất thân của chị Tiểu Anh cũng không cao, nhưng cô ấy vẫn được nhà họ Doãn đón nhận. Cô cùng không hề kém cỏi. Bố và bà nội sẽ chào đón cô.” Thượng Tiểu Cẩn nói: “Chỉ cần cô đồng ý, cho dù gian khó thế nào tôi cũng sẽ làm.”

Nguyên Thập Tam không nói chuyện, cô trầm mặc nhìn xuống nước. Chuyện được con trai tỏ tình, nếu là một cô gái bình thường chắc chắn rất vui vẻ, cảm thấy ngọt ngào. Nhưng mà đối với một người phụ nữ trưởng thành mà nói lại là một gánh nặng không nhỏ.

Nguyên Thập Tam từ chối cũng không được, đồng ý cũng không xong, chỉ có thể yên lặng. Ngay sau đó, đột nhiên phía trước hét lên: “Cứu người, có người rơi xuống nước rồi. Cứu mạng, cứu người.”

Ngay sau đó có vài người vội vàng nhảy xuống nước.

Ông chủ cho thuê thuyền hoảng sợ lập tức lôi đèn ra chiếu sáng.

Nhưng mà trời mờ mờ ảo ảo, mấy người nhảy xuống không thể tìm thấy người.

Thượng Tiểu Cẩn cởi áo khoác ngoài ra nhảy xuống.

“Để tôi.” Nguyên Thập Tam giơ tay ra cản anh, cầm quần áo ném xuống rồi xoay người nhảy vào nước.

Phía trên mặt nước có vẻ yên bình, nhưng bên dưới có mạch nước ngầm, nhanh chóng trôi.

Nguyên Thập Tam lặn xuống nước, bắt đầu tìm người. Trước đó cũng có vài người đi cứu người, nhưng mà bọn họ không kiên trì được trong thời gian dài, trong chốc lát sẽ ngoi lên để hít thở. Nguyên Thập Tam lại giống như người cá vậy, cô nhìn thấy dưới đáy sông có bóng dáng lờ mờ của người nào đó, nhanh chóng đạp nước bơi tới, ôm lấy cổ đối phương rồi bơi lên trên mặt nước.

Đột nhiên, người trong ngực cô giật mình, bắt lấy nguyên Thập Tam theo bản năng.

Không ngờ động tác của Nguyên Thập Tam còn nhanh hơn, nhanh chóng giam chặt tay của người đó ở sau lưng, rồi ôm lấy người đó trong ngực.

Ùng ục, ùng ục. Người này đã bắt đầu thở bong bóng, không ổn rồi.

Nguyên Thập Tam vọt mạnh lên, nháy mắt rời khỏi mặt nước.

“Đỡ đến đây, cứu lên rồi.” Mọi người xung quanh hoan hô ầm ĩ, không ít người tiến lại, ba chân bốn cẳng giúp đỡ Nguyên Thập Tam đỡ người lên.

“Thế nào rồi?” Mọi người hỏi.

“Mau gọi xe cứu thương.”

“Đúng rồi, mau gọi xe cứu thương đi.”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận