Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

2847

Giống như cô hiểu ra cô nên quyết định thế nào.

Nguyên Thập Tam nói với Dư Thanh Thành: “Vào đi, tôi có chuyện muốn nói với anh.”

“Ừ được.” Dư Thanh Thành đi vào phòng.

Nguyên Thập Tam đóng cửa phòng lại, dứt khoát nói: “Về chuyện của tôi, anh còn gì không biết không?”

“Cô nói đi, tôi nghe.” Dư Thanh Thành thật lòng nói: “Mặc kệ xuất thân của cô cao quý thế nào, tôi cũng sẽ cố gắng hết mình xứng đáng với cô.”

Nguyên Thập Tam lắc đầu nói: “Hoàn toàn ngược lại, không phải anh không xứng với tôi, mà là tôi không xứng với anh. Anh nhìn thấy tôi có xe sang, có phải cho rằng tôi là tiểu thư thiên kim nào đó. Không, tôi không phải, tôi chỉ là một bảo vệ bình thường.”

“Cô đừng thử tôi.”Dư Thanh Thành tưởng rằng Nguyên Thập Tam muốn thử chính mình, cười nói: “Một bảo vệ bình thường một tháng kiếm được bao nhiêu, sợ rằng một đôi giày của cô cũng không mua nổi.”

“Đúng vậy, đúng là không mua nổi, nhưng đồ tôi mặc là đồ lao động của tôi. ” Nguyên Thập Tam gật đầu nói: “Anh cứ nghe tôi nói hết, rồi hãy quyết định xem có muốn theo đuổi tôi nữa không.”

Dư Thanh Thành có một cảm giác không ổn. Anh ta ngồi trên ghế sô pha, kiên nhẫn lắng nghe.

“Xuất thân của tôi rất đê hèn. So với người bình thường như mọi người còn hèn hơn nhiều, bởi vì mẹ tôi và chị tôi đều chết trong thôn…” Nguyên Thập Tam kể lại lai lịch của chính mình, không giấu diếm gì nói cho Dư Thanh Thành biết.

Ban đầu Dư Thanh Thành còn tươi cười lắng nghe, nghe một lúc, sắc mặt bắt đầu trắng xanh.

Anh ta không tin vào những gì anh ta nghe được. Đây là thời đại nào rồi, còn có chuyện đáng sợ đến vậy?

“Nếu không có chủ tịch và phu nhân, đúng ra tôi sẽ lên đường cùng chị gái và mẹ tôi rồi, sẽ không ngừng sinh con, sau đó chết trên đường với con mình. ” Nguyên Thập Tam lạnh nhạt nói: “Tôi được phu nhân cứu, những điều tôi học được đều do phu nhân dạy, những điều tôi biết đều phải báo đáp phu nhân. Cho nên, sau khi tôi làm sát thủ ba năm liền trở về nhà họ Doãn, làm đội trưởng đội bảo vệ của cô chủ nhà họ Doãn. Nếu anh muốn ở cùng một chỗ với tôi, trung bình một năm có mười một tháng không nhìn thấy tôi. Thời điểm tôi không phải chấp hành nhiệm vụ cũng là đang trên đường, Tôi sẽ không vì kết hôn mà không làm việc nữa. Cũng không bởi vì bất kỳ người nào mà rời khỏi nhà họ Doãn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận