Lọc Truyện

 

Liễu Băng Loan kêu lên với vẻ mặt phức tạp còn Liễu Băng Khanh thầm thở phào nhẹ nhõm. Gương mặt có chút oán hận, tức giận hỏi: “Nếu anh đã bỏ chạy còn quay về đây làm gì?”  

 

Lương Siêu khẽ giật mình, sau đó lắc lắc hộp gỗ trong tay.  

 

“Cô hiểu lầm rồi, tôi ra ngoài là vì muốn tìm cho cô một ít dược liệu quý hiếm. Hôm nay mới trở về và nghe được chuyện, tôi thật lòng xin lỗi.”  

 

Tìm dược liệu cho cô ư?  

 

Nghe vậy, Liễu Băng Khanh ngơ ngác. Chẳng lẽ cô trách lầm hắn sao?  

 

Ngay sau đó, dường như trong lòng cô có một luồng điện xẹt qua khiến cô dường như cảm nhận được điều gì đó đã bị phủ bụi từ lâu…  

 

Tình cảm.  

 

“Vừa nãy, chúng tôi đã gọi điện thoại cho anh không biết bao nhiêu cuộc, sao anh không nghe một cuộc nào là sao?” Liễu Băng Loan tức giận hỏi.  

 

Lương Siêu lấy điện thoại di động ra: “Tôi vừa mới đổi điện thoại, điện thoại bị hết pin.”  

 

Nói xong, hắn nhìn sang Hồ Tuyết Liên đang ôm Liễu Huy Hoàng miệng đầy máu đang ngất xỉu. Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên lạnh lùng nhìn về phía Từ Xuyên, nhất thời nhiệt độ bên trong đại sảnh giảm đi nhiều.  

 

“Ông làm?”  

 

Từ Xuyên hừ giọng nói: “Là do ông ta cố chấp, tự mình đi tìm cái chết. Tôi giữ lại cho ông ta nửa cái mạng là may lắm rồi.”  

 

“Ồ.”  

 

Lương Siêu lạnh lùng gật đầu nói: “Nếu đã vậy thì hôm nay ông…”  

 

“Để mạng lại đây đi.”  

 

 

 

"Đồ không biết sống chết là gì!”  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận