Lọc Truyện

"A, vậy trước tiên nghe lời nói dối đi."  

 

"Được."  

 

Nam sinh kia lập tức lấy ra một xấp giấy xin nghỉ phép giao lên, Lương Siêu quét mắt, nguyên nhân xin nghỉ phần lớn là bởi vì bệnh nặng ở nhà, hoặc là trong nhà có thân nhân qua đời.  

 

Ừm, thật sự là cái gì cũng nói được.  

 

"Còn sự thật thì sao?"  

 

Lương Siêu tò mò hỏi một câu, nam sinh kia lại nói: "Thật là... Một phần ba trong số người nghỉ đang ngủ trong ký túc xá, một phần ba chơi game trong quán cà phê Internet, còn  một phần cuối cùng đang bận tán gái hoặc đi chơi với  bạn gái của họ. ”  

 

Lương Siêu: "..."  

 

Đã sớm nghe nói đối với sinh viên Viêm Hạ Quốc, đại học chính là thiên đường hưởng lạc.  

 

Vốn tưởng rằng đại học Đế Kinh sẽ không xảy ra chuyện này, nhưng hiện tại xem ra quả thực là mình suy nghĩ nhiều rồi.  

 

Lúc này, Thượng Quan Nguyệt đang đọc sách giương mắt nhìn Lương Siêu một cái, dường như đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, nói:   

 

"Đừng suy nghĩ cả đại học đều bê bối như vậy, chẳng qua là một mình anh xui xẻo mà thôi."  

 

"Tôi xui xẻo?"  

 

"Tại sao lại nói vậy?"  

 

"Phóng mắt nhìn khắp đế kinh này chỉ có một lớp của chúng tôi là tùy ý làm bậy như vậy, phỏng chừng giáo viên phụ trách phân lớp đã cố ý đem bảy mươi tám thiếu gia, tiểu thư xuất thân nhà cao cửa rộng phân vào cùng một lớp."  

 

"Dẫn đến người trong lớp này muốn làm gì thì làm, giáo viên chủ nhiệm, viện trưởng, thậm chí là hiệu trưởng cũng không muốn quản, cũng vì gia tộc bọn họ đều có ít nhiều đóng góp cho nhà trường, hàng năm cũng sẽ quyên góp không ít tiền."  

 

"Cho nên lớp chúng tôi có biệt danh, lớp phú nhị đại, giáo viên các môn học khác thấy chúng tôi như vậy cũng không đến đây để mất mặt mình, chỉ gửi slide đến trình chiếu cho chúng tôi tự học, cuối cùng chỉ có anh trực tiếp lên lớp."  

 

"Còn ra dáng trịnh trọng như vậy, thật buồn cười."  

 

"Thượng Quan Nguyệt, không thể nói chuyện với giáo viên như vậy."  

 

Nam sinh kia có chút không vui trách cô một tiếng, sau đó lại cười cười với Lương Siêu, tự giới thiệu: "Thầy, em là Dương Hạ, là lớp trưởng của lớp hai."  

 

"Hai chúng em chính là hai người không phải phú nhị đại ngoài bảy mươi tám người kia."  

 

Lương Siêu cười cười, thầm nghĩ tên nhóc này ngược lại có chút ý tứ.  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận