Lọc Truyện

Ông Xã Phúc Hắc Lừa Tình - Kiều Kiến Bang

Từ lúc lên xe đến về resort, Hạ Du một giọt nước mắt cũng không rơi, đôi mắt thẫn thờ luôn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.

Nếu Hạ Du khóc Kiều Kiến Bang còn cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, anh cực kỳ lo lắng khi cô giữ tâm sự riêng trong lòng rồi kéo tâm trạng tệ theo.

Ngay khi xe dừng lại, Kiều Kiến Bang nhanh chóng xuống trước, sau đó ôm ngang eo Hạ Du nhấc xuống. Tay Hạ Du ôm chặt lấy cổ anh không buông, Kiều Kiến Bang biết cô đã không kiềm được nỗi buồn được nữa.

Kiều Kiến Bang đỡ hai chân Hạ Du lên bế lên về phòng, đi xuyên qua bao ánh mắt đủ loại cảm xúc bàn luận.

Lúc ngang qua nhau, Ngọc Ân buồn rầu vô tình chạm mặt nhìn thấy Hạ Du trong vòng tay Kiều Kiến Bang, còn chưa kịp mở miệng thì anh đã lướt qua như một cơn gió. Ngọc Ân nhìn theo bóng lưng của Kiều Kiến Bang xa dần, tự nhủ những ngày thế này sẽ nhanh chóng kết thúc.

Về đến phòng, Kiều Kiến Bang cẩn trọng đặt Hạ Du lên giường, tâm can anh trở nên rối rắm, chỉ sợ chuyện ngày hôm nay sẽ đeo bám suy nghĩ của Hạ Du thời gian dài.

Kiều Kiến Bang cúi người đối mặt với Hạ Du, vẻ mặt vô hồn của cô khi nghe anh gọi hai tiếng “Du Du” thì cô liền bật khóc. Ôm Hạ Du vào lòng, anh kiên nhẫn vỗ về, biết rằng thế này sẽ không tốt cho thai nhi nhưng thà một lần rồi thôi.

Đợi Hạ Du khóc xong, tâm tình cô cũng trở nên thoải mái, Kiều Kiến Bang lấy khăn giấy lau nước mắt trên mặt cô rồi khẽ hôn lên mi mắt ướt.

“Tắm thôi”

Hạ Du nằm trong bồn nước ấm, ngửa đầu ra ngoài cho Kiều Kiến Bang gội đầu, những ngón tay anh xoa bóp vô cùng dễ chịu. Nói ra được sự thật, khóc hết sự buồn tủi, lòng Hạ Du liền nhẹ nhõm, cô sờ tay lên bụng đang từng ngày lớn lên, chỉ còn chuyện mang thai là chưa thể công khai.

Tắm xong mặc áo choàng ngủ, Kiều Kiến Bang ân cần sấy khô tóc cho Hạ Du, mỗi động tác đều cẩn thận sợ làm cho cô đau.

Cả hai không ai nói lời nào, kể cả suốt bữa tối cũng vậy, Kiều Kiến Bang muốn để Hạ Du có thời gian bình tâm trở lại, anh luôn bên cạnh cô, nếu cô cần sẽ có anh ngay đó.

Hạ Du không buồn ngủ, Kiều Kiến Bang liền cùng cô ra phòng phía sau uống trà ngắm cảnh đêm.

Cho đầu Hạ Du gối lên bả vai, để tay chân cô ôm lấy người, Kiều Kiến Bang dùng tấm chăn mỏng đắp lên cả hai.

Không gian tĩnh mịch, tiếng gió thổi qua từng kẽ lá, thời tiết hơi lạnh nhưng không đáng kể. Ánh đèn vàng rọi xuống Kiều Kiến Bang và Hạ Du tạo cảm giác ấm cúng gần gũi.

Tuy miệng nói không muốn ngủ, Hạ Du nằm xuống không lâu đã ngủ mất, Kiều Kiến Bang biết do cô chỉ không thích ở trong phòng ngột ngạt, cô chỉ thích ở nơi thoáng đãng tự nhiên như thế này.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận