Lọc Truyện

Tu La Kiếm Thần - Cố Thiên Mệnh

Chương 110 Chúng ta thề chết đi theo tướng quân

Theo từng đợt tiếng bước chân từ trong doanh trướng truyền ra, một nam tử trung niên đi ra, xuất hiện trước mặt đám người Cố Thiên Mệnh. 

Nam tử sắc mặt ngưng trọng, dáng người tương đối khôi ngô, còn mặc một bộ khôi giáp xám, thoạt nhìn cực kỳ khí phách hiên ngang. 

Ông ta, Phong Ngạo Cẩm, chính là thống soái đại tướng quân của Nhạn Hành quan, võ tướng nhị phẩm. 

Phong Ngạo Cẩm chỉ mới bước ra, liền mang theo một cỗ uy áp sắc bén, làm cho mọi người cảm thấy tức ngực khó thở, tinh thần hoang mang. 

“Tướng quân!” 

Thân hình Phong Ngạo Cẩm vừa hiện ra, chúng tướng lĩnh cùng hiệu úy nhao nhao khom lưng, đồng thanh cung kính chào. 

Cố Thiên Mệnh đứng ở phía sau mọi người, vẫn đứng bất động, chẳng qua hai mắt lại hơi nâng lên, không nhịn được đánh giá Phong Ngạo Cẩm. 

“Chư vị tướng sĩ, theo tin tức nhận được, Nam Việt quốc đang tập kết gần 3 vạn đại quân muốn tấn công Nhạn Hành quan ta”. 

Trên khuôn mặt tuấn lãng của Phong Ngạo Cẩm nổi lên một tia ngưng trọng, khôi giáp của ông ta lấp lánh hiện ra từng đạo hàn mang, phảng phất làm cho hư không ngưng động, không dám che đậy uy thế này. 

“Cái gì?”, nghe vậy, mọi người đều ngẩng đầu lên chăm chú nhìn Phong Ngạo Cẩm, nội tâm kinh hãi, mở miệng kêu lên. 

Một tướng lĩnh hừ lạnh một tiếng, ánh mắt phát ra một chút sát ý không hề che dấu trầm thấp nói: “Hừ, Nam Việt quốc quả nhiên lớn mật, những năm gần đây nhiều lần xâm phạm Thiên Phong quốc ta, thật sự cho rằng Thiên Phong quốc ta dễ khi nhục sao?” 

“Tướng quân, lúc này Nam Việt quốc đã tập kết 3 vạn đại quân, lại còn khua chiêng đánh trống muốn tấn công Nhạn Hành quan , chắc chắn là đã có sự chuẩn bị, hoặc là Nam Việt quốc đang có mưu đồ khác”. 

“Nam Việt quốc quả thực là làm càn. Nhớ năm đó khi Huyết Hùng tướng quân trấn thủ ở đây, Nam Việt quốc chớ nói đến quấy nhiễu Thiên Phong quốc ta, ngay cả tới gần biên giới cũng không dám. Nếu không phải 5 năm trước...” 

Trong đám người, có người không khỏi hung dữ nói ra câu này. 

Huyết Hùng tướng quân... 

Nghe vậy, bao gồm cả Phong Ngạo Cẩm với khuôn mặt lạnh lùng nghiêm trang và các tướng sĩ đều không khỏi ảm đạm vài phần, tựa hồ nhìn thấy hình ảnh phương hoa loạn thế nhiều năm trước. 

Huyết Hùng tướng quân, năm đó một mình trấn thủ nơi đây, Nam Việt quốc cũng không có gan dám xâm phạm Nhạn Hành quan. Nhớ lúc trước Huyết Hùng tướng quân dẫn đại quân trấn thủ Nhạn Hành quan, cầm huyết thương có thể ngăn cản thiên quân vạn mã. 

Mặc dù Huyết Hùng tướng quân Cố Ưu Mặc chỉ là cường giả cảnh giới Địa Huyền sơ kỳ, nhưng võ giả cùng cảnh giới đều không phải là đối thủ của ông ấy. 

Năm đó, chỉ cần Huyết Hùng tướng quân trấn thủ ở Nhạn Hành quan, những tên tặc tử địch khấu muốn xâm phạm Nhạn Hành quan đều run sợ rút lui, không còn can đảm để chiến đấu nữa. 

Phong Ngạo Cẩm cũng chậm rãi lâm vào trầm ngâm, ông ta ngẩng đầu nhìn Nhạn Hành quan, phảng phất nhìn thấy từng hình ảnh quen thuộc kia, giọng cảm thán nói: “Ai! Năm đó bổn tướng cũng chỉ là một phó tướng, đứng ở phương xa nhìn bóng dáng oai phong của Huyết Hùng tướng quân...” 

“Chỉ tiếc, Nam Việt quốc ức hiếp người quá đáng...” 

Phong Ngạo Cẩm nhìn về phương xa, chầm chậm khép hai mắt lại, bi thương nói. 

Lời nói của Phong Ngạo Cẩm vang vọng bốn phía thật lâu, quanh quẩn bên tai các tướng lĩnh hiệu úy và Cố Thiên Mệnh. 

Sau đó, Phong Ngạo Cẩm bắt đầu trầm khí, nhìn lướt qua Cố Thiên Mệnh cùng với đám tướng lĩnh, hiệu úy, mở miệng nói: “Chúng tướng sĩ, năm đó đã trở thành quá khứ. Rất nhanh ba vạn quan Nam Việt quốc sẽ tiến vào thành, chúng ta tuyệt đối không thể ngồi chờ chết, vì vậy...” 

“Chúng ta phải cho Nam Việt quốc biết, uy nghiêm của Thiên Phong quốc chúng ta, không thể xâm phạm. Chúng ta phải khiến cho trăm vạn linh sinh của bách quốc chi địa đều hiểu được, chúng ta trấn thủ Nhạn Hành quan, không thể nhục nhã!” 

Thiên Phong quốc hít sâu một hơi, sau đó hai tròng mắt sắc bén đánh giá qua mọi người, làm cho tất cả mọi người không khỏi nín thở: “Chúng tướng sĩ, các ngươi có nguyện cùng bản tướng bảo vệ uy nghiêm của Nhạn Hành quan này không? Có thể cùng bổn tướng thủ hộ quốc uy của Thiên Phong quốc hay không?” 

Ầm ầm... 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận