Lọc Truyện

Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn ( truyện chữ)

“ Trước tiên, đừng khóc, đem sự tình nói một chút đi!” nàng nhíu mày nói, thầm nghĩ: Nếu không phải muốn biết sự tình của sợi u hồn này cùng với tình huống trước mắt, nàng phỏng chừng đã sớm rời khỏi đây, cũng sẽ không ngồi ở chỗ này nghe nàng ta ở nơi nào đó kêu khóc không ngừng.

Thanh âm trong đầu dừng lại, thi thoảng nức nở . Nàng ta cũng không đem sự tình nói ra tỉ mỉ , bởi vì, thông minh như nàng cũng biết lúc này nên làm gì là tốt nhất. Vì vậy, nói:“Ta đã chết, thân thể này sẽ là của ngươi. Phượng Cửu, ta chỉ yêu cầu ngươi hai chuyện: Một là, ta muốn Tô Nhược Vân sống không bằng chết! Một đao giết nàng không thể giải tỏa được mối hận trong lòng ta, chỉ có làm nàng ta sống không bằng chết và chịu hết mọi hành hạ mới có thể giải hết hận ý trong của ta!”

Giọng nói của nàng nồng đậm hận ý, đến giờ phút này, nàng biết rõ mình đã không cách nào vãn hồi , chẳng qua nữ nhân kia hại nàng thành như vậy, Tô Nhược Vân kia nhất định phải sống không bằng chết!

Phượng Cửu nhướn mày, không nói gì, chẳng qua là cong cong khoé môi, mang theo mấy phần tựa tiếu phi tiếu (như cười như không).

Lúc này, phảng phất biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì, Phượng Thanh Ca nói tiếp: “Ta không biết ngươi từ đâu tới đây, cũng không biết lúc trước thân phận ngươi là gì, nhưng từ lúc ngươi mới tỉnh lại bình tĩnh ứng phó với tình huống kia, ta tin tưởng ngươi tuyệt đối không phải là người thường, ít nhất, sẽ không ngốc giống như ta , rơi vào kết quả bị người đoạt thân phận và sát hại tính mệnh.”

Nghe vậy, mâu quang Phượng Cửu chợt lóe lên, bên môi nụ ccàn sâu thêm mấy phần, nói:

“Nói đi! Chuyện thứ hai là gì.”

Nghe được lời này, Phượng Thanh Ca biết là nàng đã đáp ứng, âm thầm phào, đồng thời giọng nói có mấy phần ảm đạm cùng bi thương:

“Thân nhân của ta đối đãi với ta rất tốt. Mọi người đều coi ta như bảo bối lòng bàn tay, ta hy vọng ngươi có thể thay thế ta chiếu cố bọn họ thật tốt, không nên để cho bọn họ biết, biết ta đã không còn nữa…”

Ngón tay tinh tế trắng nõn nhẹ nhàng gõ ở trên bàn, gõ gõ gõ thanh âm rất mảnh nho nhỏ, lại để cho trái tim Phượng Thanh Ca lo lắng không yên. Nàng ta không cách nào biết được tâm tư Phượng Cửu, nhưng không có cách nào khác, nàng ta cũng không hy vọng nghe được lời cự tuyệt từ trong miệng nàng, vì vậy, liền nói:

“Ta đem toàn bộ trí nhớ của mình cũng để lại cho ngươi, như vậy ngươi liền có thể biết được tất cả mọi chuyện phát sinh, Phượng Cửu, nhất định phải giúp ta, nhất định phải giúp ta…”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận