Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Vài giờ sau, Vịnh Thiển Thủy.

Ôn Hủ Hủ lấy khăn lạnh đắp lên mặt mình.

“Đau không?”

Hoắc Dận vẫn đứng ở cửa toilet, nghe thấy tiếng thở của mẹ, cậu lập tức ngẩng đầu lên lo lắng nhìn mẹ.

Mẹ là vì cậu mới bị thương, nnếu Mặc Bảo biết có giận không?

Đứa nhỏ nắm chặt Transformers lấy lại được ở trong ta. Vẻ mặt trở nên uể oải, vô cùng áy náy và tự trách.

“Không sao đâu Dận Dận. Con xem, dì không đau chút nào. Vừa rồi dì chạm vào nước lạnh bị giật mình thôi.”

Ôn Hủ Hủ nhận ra tâm trạng con trai không được tốt, vì thế cô vội vàng ngồi xổm xuống trước mặt cậu an ủi.

Hoäc Dận ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt vừa đỏ vừa sưng của mẹ, cũng không biết nên nói gì. Sau khi do dự một hồi, cậu lại gần chu cái miệng nhỏ nhän thổi thổi vào mặt mẹ. Cậu chưa từng làm chuyện ấu trĩ này.

Ôn Hủ Hủ giật mình sửng sốt.

Con trai...... đang làm gì vậy?

Là thổi hơi cho cô sao? Giống như em gái của mình sao?

Nhược Nhược là cô bé chuyên làm những việc ngốc. nghếch. Thấy mẹ không cẩn thận làm bị thương chỗ nào liền tới thổi thổi, cô bé bảo như vậy sẽ mau khỏi.

Ôn Hủ Hủ có chút cảm động, cô vươn hai tay ôm lấy con trai vào lòng.

“Dận Dận ngoan, dì không đau nữa. Thật đó, không đau chút nào. Dì chỉ cần Dận Dận không sao, vậy thì tốt rồi." Cô cố nén nước mắt cười nói bên tai đứa con trai.

Hoäc Dận đột nhiên cảm thấy xấu hổ.

Thế nhưng, cậu không giấy dụa để mặc mẹ ôm. Cho đến khi dưới lậu có tiếng ba cậu trở về.

“Ông chủ, ngài đã về?”

“Thiếu gia đâu” Hoắc Tư Tước mở miệng hỏi đứa nhỏ. Có thể nhìn ra được, hắn còn đang lo lắng con trai có bị hoảng sợ hay không?

“Vâng, ở trên lầu. Cô Ôn đang ở cùng cậu ấy, không biết đã có chuyện gì xảy ra? Mặt cô Ôn sưng lên, giống như bị người ta đánh.”

Chị Vương lo lắng hỏi thăm.

Thì ra lúc Ôn Hủ Hủ được đưa về không nói cho chị Vương biết chuyện gì đã xảy ra.

Hoäc Tư Tước hừ lạnh một tiếng: "Đáng đời cô ta” Chị Vương: "......"

Chị ta đang định nói cái gì thì vị chủ nhân trẻ tuổi này đã nhấc chân lên.

Quả nhiên, sau khi lên lâu hai Hoắc Tư Tước còn chưa thấy mặt người đã nghe thấy tiếng nói chuyện của hai mẹ con.

Ôn Hủ Hủ: "Dận Dận, trong nhà con có đồ trang điểm cho phụ nữ không? Có thể đi lấy cho dì một ít không? Dì phải che một chút, để khi ra ngoài không ai chú ý tới.”

Hoắc Dận ngẩng đầu nhìn mẹ.

Mẹ sợ trở về như vậy bị Mặc Bảo và em gái nhìn thấy sao?

Cậu nhóc đang vùi đầu ghép Lego, đôi mắt đen láy xinh đẹp lại có chút áy náy: "Không có.”

“Hả? Nhà con không có sao? Sao lại không có? Không phải dì Cố vẫn luôn ở đây sao? Dì ấy không có đồ trang điểm à? Dận Dận, con đi lấy giúp dì một ít, dì sẽ không dùng nhiều đâu:

Ôn Hủ Hủ thật sự không muốn nói lời này, đồ của người phụ nữ kia, đều ghê tởm.

Nhưng không còn cách nào khác, nếu cô không che đi. Đợi lát nữa trở về, Mặc Bảo cùng Nhược Nhược nhìn thấy sẽ lo lắng mà hỏi cô cho xem.

Ôn Hủ Hủ thò đầu ra, nhìn về phía con trai trong phòng ngủ.

'Thế nhưng, điều khiến cô thất vọng lúc này đây, là đứa con trai đang cúi đầu chơi vẫn rất dứt khoát lắc đầu: "Không có, trong nhà không có phụ nữ!"

Ôn Hủ Hủ: Cô sửng sốt vài giây, nghe không hiểu. Không có phụ nữ?

Lúc này, Hoäc Tư Tước nghe được cuộc nói chuyện của hai mẹ con, hắn đẩy cửa đi vào: "Hai người đang làm gì vậy?"

“Hả?!" Ôn Hủ Hủ nghe thấy tiếng Hoắc Tư Tước đi vào, cô lập tức ngậm miệng tùy tiện cầm một cái khăn mặt che ở trên mặt mình.

Trời ơi, tên đàn ông chó này sao lại đột nhiên lại trở về? Không phải hắn đến công ty rồi sao?

Ôn Hủ Hủ sợ nhìn thấy hắn. Lòng cô giờ rối như tơ vò, vì lúc nãy cũng nhờ hắn cứu cô ra.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận