Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Hoäc Tư Tước: '..."

Trong giây lát, đại não hắn như bị thứ gì đó đập mạnh đến choáng váng, hẳn nhìn chăm chăm những hạt đậu đỏ bị bỏ ra ngoài, một lúc lâu sau vẫn chưa nói được gì.

Tiểu Nhược Nhược thấy vậy thì ngẩng đầu lên nói: "Chú, chú sao vậy?”

Hoäc Tư Tước vẫn chìm trong suy nghĩ hỗn độn.

Rất lâu rất lâu sau hän mới nghe được bản thân hỏi: "Tại sao con lại bỏ đậu đỏ ra ngoài? Không thích ăn sao?”

Tiểu Nhược Nhược gật đầu: "Đúng nha, không thích ăn, Nhược Nhược không thích ăn đậu, mẹ nói đậu có rất nhiều dinh dưỡng, Nhược Nhược nên ăn nhiều, nhưng mà chú, chú không biết đâu, mấy hạt đâu này khó ăn lắm

Hoäc Tư Tước: '...

Đương nhiên hẳn biết, vì hẳn cũng không thích ăn, từ nhỏ đã không thích!

Ngón tay Hoäc Tư Tước run lên, thứ gì đó đang chặn ngang trái tim hẳn vỡ ra, hắn nhìn hạt đậu đã được chất thành ngọn núi nhỏ, khuôn mặt như bị đóng băng.

Nhưng trong đôi mắt đen nhánh kia lại cuộn trào cảm xúc.

Dùng mưa to gió lớn để hình dung cũng không đủ.

Bữa cơm này của hai ba con đột nhiên không thể tiếp. tục nữa, vì người đàn ông kia đã không thể chờ đợi được nữa, hắn ôm đứa bé lên, lại lần nữa đi đến bệnh viện.

Mà lần này hăn trực tiếp đi đến khoa xét nghiệm DNA.

*

Lúc này Ôn Hủ Hủ đã lên tàu đi đến một nơi rất xa.

Cô cũng đã nghĩ đến điều này, cho nên cả đêm cô gần như không ngủ mà chỉ ngồi đó như một tảng đá, hai mắt trống rỗng nhìn mặt biển đen nhánh bên ngoài.

Mãi cho đến khi phía đông lóe lên ánh mặt trời, bóng dáng ai đó mang theo vài thứ đi đến.

"Cô... cả đêm không ngủ sao? Cô bị bệnh sao, cô làm gì vậy?"

Người này vừa đến đã thấy tư thế cô không khác gì lúc. anh ta rời đi tối qua, chăn bên cạnh cũng không mở ra, trên khuôn mặt xinh đẹp kia lập tức hiện lên sự tức giận.

Trì Úc, đúng vậy, người này chính là anh ta.

Ôn Hủ Hủ vẫn không cử động, có lẽ mắt nhìn quá lâu nên cô cũng không di chuyển ánh mắt.

Vừa chuyển đã đau! Trì Úc bị chọc giận đến điên rồi, anh ta chỉ có thể lấy những thứ mình mang theo để xuống trước mặt cô, sau đó lại ra ngoài bê một chậu nước nóng vào.

"Được rồi, cô đừng nhìn nữa, nếu cô đã quyết định bỏ qua tất cả thì đừng suy nghĩ nữa, dựa vào sự hiểu biết của tôi với Hoäc Tư Tước, mặc dù anh ta âm trầm hung ác nhưng sẽ không bạc đãi con của mình"

"Hơn nữa bây giờ cô đã có mục tiêu của mình, cô muốn Ôn gia một lần nữa đứng dậy, cô còn muốn trả nợ lại cho Đỗ gia. Vậy nên cô đừng suy nghĩ đến chuyện này nữa, cô nên tỉnh táo lại đi"

Trì Úc kiên nhãn khuyên nhủ Ôn Hủ Hủ.

Cũng may, có lẽ câu nói cuối cùng của anh ta đã thuyết phục được cô, đôi môi khô khốc của Ôn Hủ Hủ hơi động đậy, cuối cùng cô cũng quay đầu lại sau một đêm ngồi im không. nhúc nhích.

"Anh nói đúng, tôi nên tỉnh táo lại, tôi phải sửa những sai lầm của mình." Cô lẩm bẩm, sau đó cầm bánh mì trên bàn lên không ngừng nhét vào miệng.

Trì Úc thấy vậy lại phát điên: "Cô đừng vội, vẫn còn, từ từ an. Anh ta đúng là đau tim vì người phụ nữ này.

Nhưng cũng may, sau khi ăn sáng xong, tinh thân Ôn Hủ Hủ tốt hơn nhiều, cô bình thường trở lại, bắt đầu hỏi thăm một số việc.

"Một trăm vạn tôi mượn anh, anh đã giúp tôi đưa cậu rồi sao?"

"Đưa đưa đưa, tôi còn làm theo những gì cô dặn, tìm một người từng hợp tác với Ôn gia nhà cô rồi nói người đó cho cậu cô "mượn":

Trì Úc tức giận trả lời.

Lúc anh ta đến Đỗ gia đưa một trăm vạn này đã rất bực bội, tiền này Ôn Hủ Hủ mượn anh ta rồi đưa cho Đỗ Hoa Sênh để vượt qua cửa ải khó khăn này.

Nhưng Ôn Hủ Hủ sợ cậu không nhận nên đã lòng vòng bày ra cách này.

Haiz!

Sắc mặt Ôn Hủ Hủ trắng bệch, một lúc lâu sau cô mới tiếp tục hỏi: "Tôi nhờ anh tìm người nhà họ Ôn, anh đã tìm được chưa?”

Trì Úc lại gật đầu: "Tìm được, nhưng sao Ôn gia các cô ít người vậy? Tôi tìm mãi mới tìm được một chú họ và một đứa nhỏ."

"Ừm, Ôn gia chúng tôi đúng là ít người.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận