Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Cuối cùng Ichiro cũng tin tưởng Ôn Hủ Hủ, sau đó hai người chính thức bắt đầu nói chuyện.

Như Ôn Hủ Hủ dự đoán, lúc cô nói ra trái phiếu của gia tộc Lôi Mông, lIchiro vô cùng hứng thú, sau đó ông ta nhanh chóng đồng ý ra giá cao gấp hai thị trường để mua hết.

Gấp hai chính là hơn gần ngàn vạn, huống hồ lúc trước Ôn Hủ Hủ cũng không phải bỏ tiền.

Ôn Hủ Hủ vô cùng vui vẻ, cô lập tức lấy hợp đồng ra để kí kết.

"Rầm!"

Không ngờ đúng lúc này, cửa phòng tổng thống bị ai đó đạp ra, một người đàn ông trung niên cổ đeo dây chuyền vàng lớn có hình xăm to nơi tay đột nhiên xuất hiện.

Lâm n?

Ôn Hủ Hủ lập tức cứng người.

Tất cả những người khác trong phòng cũng

hoảng hốt, đặc biệt là người đưa ra chủ ý, Kiều Thời Khiêm. 

"Nancy, không tệ nha, không ngờ cô lại có thể đàm phán một đơn làm ăn lớn như vậy với Ichiro. tiên sinh, chuyện tốt như vậy mà không cho tôi biết sao?"

"Lâm n tiên sinh, tôi..."

"Lâm n tiên sinh, thật xin lỗi, chuyện này đều là ý của tôi, là tôi thấy Nancy cần tiền gấp nên tự ý làm chủ, hi vọng ông nể tình tôi không trách phạt cô ấy”

Thời điểm quan trọng nhất, Kiều Thời Khiêm vẫn khá có trách nhiệm mà đứng ra ngăn trước mặt Ôn Hủ Hủ.

Nhưng Lâm n không quan tâm, lúc trước khi mời chào Ôn Hủ Hủ thái độ của ông ta vẫn còn rất tốt, nhưng bây giờ ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn Kiều Thời Khiêm.

"Mặt mũi của anh? Luật sư Kiều, tôi chưa từng nói anh giới thiệu người này cho tôi mà anh còn muốn tôi nể mặt anh à? Mặt nào của anh? Được, vậy anh để cô ta đưa toàn bộ đồ trong tay cho tôi đi, tôi sẽ nể mặt anh!"

"Ông...

Kiều Thời Khiêm tức để đỏ bừng mặt.

Nhưng anh ta căn bản không có cách nào khác, 

vì sau khi người đàn ông kia nói xong câu này, tay chân đi theo sau ông ta đã lập tức tiến lên.

"Thời Khiêm, làm sao bây giờ?” Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì càng hoảng hốt hơn.

Cô tuyệt đối không thể đưa những thứ này cho Lâm ân, đây là trái phiếu của cô, ông ta dựa vào đâu mà muốn lấy đi? Cô đưa rồi thì cái gì cũng không còn.

Ôn Hủ Hủ muốn giấu bản hợp đồng này đi.

Không ngờ sau khi những người này thấy cô muốn giấu hợp đồng thì lập tức lao đến muốn cướp. đi: "Đưa đồ đây!"

"Không được, đây là đồ của tôi, các anh dựa vào đâu mà cướp đi?" Khuôn mặt Ôn Hủ Hủ không còn chút máu nào, cô ôm chặt lấy hợp đồng của mình, không nguyện ý buông tay.

Đồng thời cô cũng nhìn Kiều Thời Khiêm cầu cứu, hi vọng anh ta có thể giúp mình.

Nhưng phía Kiều Thời Khiêm đã hoàn toàn bất lực, lúc này một con dao sắc nhọn đã đặt ngang cổ anh ta.

Ôn Hủ Hủ hoàn toàn tuyệt vọng. 

Khi bản hợp đồng sắp bị những người này cướp đi, thiếu niên đội mũ áo màu xanh không một ai chú ý đến đứng sau lưng Ôn Hủ Hủ đột nhiên tiến lên.

"Chị, nếu ông ta thích thì đưa cho ông ta là được rồi"

"Cái... Cái gì?"

Ôn Hủ Hủ mở to mắt nhìn thiếu niên lấy hợp đồng trong tay mình, ánh mắt không ngừng run rẩy.

"Không được, Tiểu Cận, chị không thể đưa thứ này cho ông ta được, đây là thứ duy nhất chúng ta có, đưa cho ông ta rồi chúng ta sẽ không còn vốn liếng để vực Ôn gia dậy nữa"

"Không sao, cho dù chị đưa cho ông ta thì ông †a cũng không thể ra khỏi căn phòng này được."

Ôn Cận đột nhiên xuất hiện lạnh lùng nói một câu.

Sau đó ngón tay thon dài của cậu cầm hợp. đồng này đưa qua.

Căn phòng yên tĩnh trở lại. Không ra khỏi căn phòng này được? Có ý gì?

Không, đây không phải trọng điểm, trọng điểm   là vì sao thiếu niên kia lại nói những lời này? Cậu không nhìn rõ tình hình hiện tại sao? Cậu có bị ngốc không vậy?

Đám người Lâm n cười to.

Mà sắc mặt hai người Ôn Hủ Hủ và Kiều Thời Khiêm lại càng trầm hơn.

Tên nhóc này sao lại nghịch ngợm vào đúng lúc này chứ?

Nhưng họ nhanh chóng phát hiện đám người kia không cười được nữa, sắc mặt họ trở nên vô cùng khủng hoảng, ánh mắt đều nhìn về phía đại ca của mình... Lâm nI

"Đó là cái gì? Điểm đỏ trên mặt đại ca ấy"

"...Có phải là... súng ngắm không?”

"Súng... ngắm?"

Lời vừa dứt, mọi người đều hỗn loạn, sau khi một tiếng kêu sợ hãi vang lên, tất cả mọi người đều ôm đầu tránh đi khắp nơi.

Bao gồm cả Lâm n, ông ta cũng muốn trốn.

Nhưng ông ta như bị điểm huyệt, ánh mắt tập trung nhìn chấm đỏ giữa trán, mặt xám như tro, động cũng không dám động.

"Đừng...Đừng làm loạn, người anh em, có chuyện gì bình tĩnh nói, bình tĩnh nói" Ông ta còn run rẩy giơ hai tay lên.

Hai người Ôn Hủ Hủ hoàn toàn trợn mắt há mồm.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận