Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Hẳn không biết nên làm gì.

Trong lúc không nhìn thấy hi vọng, hắn ôm chặt đứa nhỏ đang ốm nặng, trong lòng bắt đầu cảm thấy tức giận.

Sự tức giận càng dâng cao hơn khi hẳn nhận được tấm hình trong điện thoại di động, trong tấm hình, người phụ nữ đang vui vẻ đi cùng với người đàn ông đeo kính gọng vàng trên đường phố.

Đạt đến đỉnh điểm! Ôn Hủ Hủ, vì sao em lại máu lạnh như vậy?

Chẳng lẽ trong lòng em, Ôn gia, Đỗ gia là nhà, còn gia đình nhỏ này không phải là nhà sao? Những đứa trẻ em mang đến thế giới này không quan trọng chút nào sao?

Hôm nay Ôn Hủ Hủ thu hoạch được không ít.

Không biết bên phía Lâm Ân xảy ra chuyện gì, rõ ràng hôm qua mấy người họ còn giương cung bạt kiếm với nhau, bọn họ đã khiến ông ta mất mặt như vậy nhưng hôm nay ông ta vẫn cho người gọi cô đi làm. 

Hơn nữa còn là hạng mục cực kì tốt, giúp cô lời hơn một trăm vạn trong một ngày.

Thật sự kì lại

Nhưng Ôn Hủ Hủ cũng không nghĩ đến chuyện khác, dù sao tiền cũng đã nhận được, cô quan tâm đến những chuyện khác nhiều làm gì chứ.

"Tiểu Cận, nói đi, em muốn gì, hôm nay chị sẽ mang em đi mua."

Nhận được tiền hoa hồng một trăm vạn tệ, Ôn Hủ Hủ đi trên phố Wall, vui vẻ hỏi em họ Ôn Cận sau lưng mình.

Chuyện này là chuyện Ôn Hủ Hủ đã đồng ý ở khách sạn ngày đó, chỉ là hôm nay cô vẫn luôn bận rộn nên không thực hiện được.

Nhưng Ôn Cận nghe xong lại lập tức nghiêm túc từ chối: "Không cần, cái gì em cũng có rồi, một trăm vạn này giữ lại làm vốn cho sau này đi"

Ôn Hủ Hủ: "...

Thật kì lạ.

Ngày hôm đó không phải cậu vui vẻ muốn cô thưởng lắm sao? Sao bây giờ lại không cần rồi?

Hơn nữa thái độ còn nghiêm túc như vậy.

Ôn Hủ Hủ cảm thấy vô cùng không đúng, cô nhớ ngày hôm đó đến khách sạn, thái độ của cậu với mình vừa thân mật vừa tùy tiện, nhưng cả ngày hôm nay cậu lại trở nên xa lạ rất nhiều.

Chẳng lẽ lại bị Kiều Thời Khiêm nói gì rồi?

Ôn Hủ Hủ nghĩ đến chuyện hai ngày trước thiếu niên luôn bị Kiều Thời Khiêm giảng đạo lí, cô thầm cho rằng là như vậy.

Đêm đó, Ôn Hủ Hủ lại gửi một trăm vạn này cho cậu mợ.

Ôn Cận nhìn xuống cũng không nói gì, cậu quay thẳng về phòng ngủ.

Mấy ngày sau đó hai chị em bọn họ đều như vậy, ban ngày đi theo Lâm Ân trên phố Wall đầu cơ tài chính, buổi tối thì cầm tiền hoa hồng gửi vào tài khoản Đỗ Hoa Sênh.

Mãi một tuần sau.

"Ôn Hủ Hủ, rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô không ngừng gửi tiền về là muốn dùng những thứ này để bù đắp cho chúng tôi sao? Cô cho rằng như vậy là chúng tôi có thể tha thứ cho cô?” 

"Không...Không phải, cậu, cậu...cậu nghe con giải thích."

Ôn Hủ Hủ đột nhiên nhận được cuộc điện thoại này, cô kích động đến mức nói năng lộn xôn, cô muốn giải thích cho cậu biết ý của mình không phải như vậy.

Nhưng Đỗ Hoa Sênh ở bên kia điện thoại lại vô cùng tức giận, sau khi quát to trong điện thoại, ông †a nói thêm một câu: "Có thời gian rảnh thì quan tâm đến mấy đứa nhỏ hơn đi, bây giờ cô mặc kệ không quan tâm đến bọn chúng, giả vờ cho ai xem vậy? Cô cho rằng như vậy thì sẽ có người chăm sóc chúng thay cô sao?"

Sau đó "bíp" một tiếng, người này đã cúp điện thoại.

Ôn Hủ Hủ: "...

Một lúc lâu sau, hai mắt cô đều là nước mắt, cô vẫn cầm điện thoại đứng đó, trong đầu là những lời răn dạy vừa rồi.

Con của cô...

Cô như bị ai đó điểm huyệt, một lúc lâu sau mới

được cử động, cô hơi run lên, cuối cùng cầm điện thoại gọi về. 

"Alo? Dì Vương, tôi là Ôn tiểu thư"

"Ôn tiểu thư? Thật hiếm có nha, cuối cùng cô cũng có thời gian gọi về rồi sao?"

Điện thoại vừa kết nối đã có người nghe, điều khiến cô bất ngờ là người giúp việc lúc nào cũng đối xử tốt với cô lúc này lại trào phúng nói.

Ôn Hủ Hủ cứng người.

Một lúc lâu sau, sau khi điều chỉnh được cảm xúc, cô nhỏ giọng hỏi: "Thật xin lỗi, thời gian này tôi hơi bận, chuyện đó, tôi muốn hỏi một chút, mấy đứa nhỏ sao rồi?”

"Ôn tiểu thư vẫn còn quan tâm đến chuyện này. sao? Tôi còn tưởng rằng Ôn tiểu thư đi rồi sẽ không quan tâm đến mấy đứa nhỏ nữa chứ."

"Không, không phải vậy, tôi là mẹ của đứa nhỏ, sao tôi có thể mặc kệ chúng như vậy được?”

"Vậy thời gian này cô đang làm gì vậy? Lúc Tiểu Nhược Nhược bị bệnh nằm viện cô đang ở đâu? Tiểu thiếu gia Mặc Mặc thiếu chút nữa xảy ra chuyện, đến bây giờ còn chưa khỏi mà cô lại đang làm gì? Hả? Ôn tiểu thư?"

Dì Vương ở bên kia điện thoại vô cùng nổi giận, từng câu từng câu chất vấn cô, không vì gì cả, chỉ vì trong thời gian này mấy đứa nhỏ phải chịu khổ quá nhiều.

Còn nữa, dì ta cũng thấy ba của mấy đứa quá mệt mỏi, quá đau lòng.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận