Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

 

Hắn không ngờ, người phụ nữ hắn còn hận cách đây không lâu cuối cùng lại giúp hắn làm một chuyện quan trọng như vậy!

Chú của hắn hạ độc con trai hắn? Vì sao?

Là vì muốn hắn nhường vị trí lại cho đứa con trai lang thang kia của ông ta sao?

Giết chết con trai của Hoäc Tư Tước hẳn, sau đó lại để ban giám đốc của Hoắc thị phát hiện hắn là người mắc bệnh tâm thần, sau đó con của ông ta có thể danh chính ngôn thuận thừa kế tập đoàn Hoäc thị?

Hắn nhớ đến những lời cổ đông đã nói với mình chiều nay ở công ty.

Một tiếng "két" vang lên, ngón tay đang cầm báo cáo xét nghiệm của hẳn đột nhiên phát ra âm thanh xương cốt cọ vào nhau khiến người ta rùng mình.

Trời ơi!

Ôn Hủ Hủ thấy cảnh khủng bố như vậy thì bị dọa đến mức không dám nói lời nào. 

"Đợi ở nhà cho tôi, không được đi đâu cả!"

Hoäc Tư Tước nói với cô một câu như vậy rồi thay quần áo sau đó rời đi.

Ôn Hủ Hủ ngơ ngác nhìn theo.

Một lúc lâu sau, mãi đến khi sát khí đáng sợ quanh người biến mất cô mới tỉnh táo lại, dựa vào cửa thở dài một hơi.

Cô biết hắn đi làm gì.

Đó cũng chính là điều cô muốn.

Nhưng lúc này cô vẫn không nhịn được mà có chút thất thần, hận không thể đi cùng hẳn.

Ôn Hủ Hủ quay về phòng mình, không có cách nào bình tâm lại, cuối cùng cô dứt khoát lấy cặn đồ ngọt ra ngâm xuống nước rồi bắt đầu nghiên cứu.

Lạc Du đã xét nghiệm ra độc tính của thứ này.

Nhưng cô ta vẫn chưa tìm được cách giải độc, cứ đà này thì con trai phải chịu tội đến lúc nào nữa?

Ôn Hủ Hủ quyết định thử một lần.

"Ôn tiểu thư, cô còn chưa ăn cơm tối nữa, đã muộn như vậy rồi, cô xuống ăn cơm trước đi.” 

"Tôi biết rồi dì Vương”

Ôn Hủ Hủ đang cúi đầu nghiên cứu, nghe giúp việc nói vậy cũng chỉ qua loa đáp lại một câu. Dì Vương thấy vậy cũng hết cách, chỉ có thể thở

dài một tiếng rồi rời đi.

Lúc Hoắc Tư Tước mang theo một thân đầy mùi máu quay về, đèn trong biệt thự gần như đã tắt, ngoại trừ căn phòng ở trên tầng hai vẫn còn ánh đèn.

Cô còn chưa ngủ?

Hoäc Tư Tước sải bước đi đến.

Nhưng lúc lên tầng, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua hai bàn tay mình, cuối cùng vẫn xuống nhà vệ sinh tầng dưới rửa sạch.

Sau đó mới tiếp tục đi lên.

Mặc dù đã là đầu xuân nhưng đêm khuya trong biệt thự vẫn rất lạnh, dưới ánh trăng chiếu từ cửa sổ vào có thể nhìn thấy lớp khói mỏng thở ra.

Lạnh như vậy mà cô còn chưa ngủ?

Hoäc Tư Tước đi thẳng đến căn phòng tỏa ra ánh sáng màu quýt kia, hắn vốn định gõ cửa. 

Nhưng sau khi lại gần hắn mới phát hiện cửa phòng không đóng hết mà còn một khe hở có thể thấy được người bên trong, hắn thấy cô đang nửa quỳ nhìn tờ giấy trên mặt đất, không biết cô đang làm gì?

"Ôn Hủ Hủ?" "Hảm

Ôn Hủ Hủ lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa.

Quay về rồi?

Cô vô cùng vui vẻ, lập tức lồm cồm bò dậy, ngay cả những tờ giấy trên mặt đất cũng không quan tâm, trực tiếp chạy đến mở cửa: "Hoäc Tư Tước, anh về rồi sao?"

Hoäc Tư Tước đứng trước cửa, nhìn dáng vẻ vui vẻ của cô khi chạy đến trước mặt mình thì có chút ngẩn người.

"Ừm, về rồi, cô đang làm gì vậy?"

"Tôi đang tìm thuốc giải cho Mặc Mặc, Lạc Du vẫn chưa tìm ra thuốc chữa nấm mốc, tôi muốn thử dùng đông y xem thế nào, nhưng tôi phân tích một đêm, có thể vì cặn của đồ ngọt quá nát, lại còn quá ít nên không thể tìm ra được." 

Gô nói đến đây thì có chút uất ức.

Hoäc Tư Tước im lặng nhìn, chỉ trong giây lát, giọng nói vẫn luôn nói với hắn rằng đừng ôm bất kì hi vọng nào với người phụ nữ này nữa lại mềm xuống.

"Không sao, ông ta nói rồi"

*Hả? Thật sao? Ông ta nói hết rồi? Ông ta thừa nhận mình hạ độc con chúng ta rồi sao?”

Cô nghe vậy thì vô cùng kích động, ngay cả đôi tay lạnh như băng kia cũng không kìm chế được mà năm lấy cánh tay hẳn.

Hoäc Tư Tước cúi đầu nhìn lướt qua, môi mỏng hơi nâng lên: "Ừm, thừa nhận, tôi đã giết ông ta rồi”

Hắn nói vô cùng nhẹ nhàng. Ôn Hủ Hủ lập tức mở to mắt! Giết?

Nhanh như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận