Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

"Yên tâm, mẹ nhất định sẽ trở về, mẹ là người phụ nữ nhìn không thể chịu được khi con cái của mình chịu khổ, anh cứ chờ đi, chúng ta đến khách sạn sẽ gặp mẹ."

Cậu giống như người lớn dùng kinh nghiệm nhiều năm của cậu để an ủi anh trai.

Hoäc Dận nghe vậy, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng hai cậu bé không ngờ khi bọn họ đã được đón đến khách sạn, cô dâu cũng đến rồi mà người mẹ ngốc của bọn họ vẫn chưa tới.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chẳng lẽ mẹ thật sự không cần bảo bối của mình sao?

Mặc Bảo cuối cũng cũng bắt đầu nhíu mày.

"Không xong, chẳng lẽ mẹ đến vịnh Thiển Thuỷ chứ?" Đột nhiên, cậu nghĩ đến điều này.

Hoäc Dận ở bên cạnh nghe thấy vậy, đôi mắt xinh đẹp đột nhiên trợn tròn!

Không thể nào!

Ngốc nghếch đến mức đó sao?!! 

Vậy làm sao đây? Không hay rồi, hình như ba còn chưa tới? Ba sẽ không đến vịnh Thiển Thuỷ đấy chứ?!!

Hai cậu bé đều nhìn thấy sự hoảng sợ trong mắt đối phương.

Đúng là Ôn Hủ Hủ đến vịnh Thiển Thuỷ.

Bởi vì cô nghĩ tới nếu hai đứa nhỏ của cô ở đây bị ngược đãi, vậy ba bọn chúng và người phụ nữ kia kết hôn thì hai đứa nhỏ nhất định sẽ bị bỏ lại ở nhà.

Cho nên cô đã đi thẳng đến đây.

Sau khi cô đến nơi, nhìn thấy biệt thự hoa viên xa hoa nguy nga không khác gì với nửa năm trước, trong vườn hoa vẫn đầy sắc hoa dưới bầu trời xanh mây trắng, căn biệt thự lớn nửa sườn núi nổi bật dưới mấy gốc cây cổ thụ xanh biếc, cực kỳ xa hoa giống như một cung điện.

Nhưng tại sao lại yên tĩnh như vậy? Ôn Hủ Hủ phát hiện có chút không đúng. Tuy nhiên cô cũng không suy nghĩ nhiều, lo lắng bị bảo vệ trong biệt thự phát hiện, cho nên kéo thấp mũ lưỡi trai trên đầu xuống, sau đó bước nhanh tới  phía sau vườn hoa. Đây là nơi tốt nhất để leo vào.

Ôn Hủ Hủ nhảy xuống từ trên tường, vừa định cúi người đi lên lầu hai tìm hai đứa con trai.

Lúc này, đột nhiên có người đến.

"Những thứ này không cần phải chuyển đến Lệ Nhật Mai Côi sao?”

"Không cần đâu, thiếu gia cũng không dặn dò, bên kia đều là đồ mới mua, chuyển những thứ này qua cũng kỳ."

Có vẻ như là hai người giúp việc.

Lệ Nhật Mai Côi?

Ý họ là sao? Đang nói về ngôi nhà mới sao?

Lễ nào hai người bọn họ kết hôn, mua một căn biệt thự khác làm nhà mới? Vì thế nơi này mới vắng vẻ như vậy?

Ôn Hủ Hủ thông minh nghĩ ngay đến chuyện này.

Đột nhiên, sắc mặt cô trắng bệch, ngực cảm thấy khó thở.

Sau khi hai người giúp việc kia rời đi, lúc này cô mới điều chỉnh cảm xúc của mình một chút, sau đó rón rén bước vào.

Nếu thật sự là như vậy, hai đứa nhỏ sẽ ở lại đây sao?

Hoắäc Tư Tước và Lạc Du không sống ở đây, dựa vào tình độ chán ghét của bọn họ hiện tại, nhất định sẽ không để cho bọn trẻ đi theo, vậy đến lúc đó bọn trẻ làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ để cho bọn trẻ đi theo ông cụ Hoäc sao?

Ôn Hủ Hủ càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu.

"Mặc Mặc? Dận Dận? Mấy đứa đang ở đâu?”

"Mặc Bảo?"

Cô nén cơn tức giận trong bụng sau đó cẩn thận đi lên, đẩy hết cửa phòng này sang cửa phòng

khác, cô muốn tìm hai con của mình.

Nhưng đi xem cả lầu hai rồi mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng bọn trẻ.

Thật kỳ lạ, bọn chúng đã đi đâu rồi?

Ôn Hủ Hủ có chút nóng nảy, đang muốn lên hoa viên trên tầng thượng xem sao, nhưng vào lúc này dưới lầu bỗng nhiên truyền đến tiếng có người tiến vào biệt thự.

"Thưa cậu, sao cậu lại trở về? Bên khách sạn đã gọi điện thoại tới nói Lạc tiểu thư đã có mặt, cậu vẫn chưa qua sao? Đã sắp bắt đầu rồi.”

"Biết rồi."

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông chợt vang lên dưới lầu, Ôn Hủ Hủ lập tức bị dọa đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Trời ơil

Không phải hắn đang kết hôn sao? Tại sao bây giờ vẫn còn ở đây?

Cô kinh hãi thất sắc, vội vàng từ vườn hoa trên sân thượng đi xuống, nhân lúc hắn còn chưa đi lên, trốn vội vào một căn phòng sau đó "rầm" một tiếng đóng cửa lại.

Quá đáng sợ, cô không thể để cho hắn phát hiện ra được, nếu không cô sẽ chết rất thảm!

Ôn Hủ Hủ chưa từng sợ hãi như vậy.

Người từ bên ngoài trở về đúng là Hoắc Tư: Tước. 

Hôm nay là đám cưới của hẳn và Lạc Du, nhưng giờ này hắn mới từ công ty trở về, trên tay còn mang theo chiếc máy tính, phía sau không có bất kỳ chuyên viên trang điểm nào.

Hảẳn cũng chỉ chuẩn bị lên lầu tuỳ tiện thay quần áo rồi đi đến khách sạn.

Thế nhưng, lúc hẳn đi qua lầu hai, hẳn bỗng nhiên phát hiện có thứ gì đó là lạ.

Ví dụ, bọn trẻ sẽ đóng cửa sau khi chúng ra khỏi phòng.

Ví dụ khác, mùi hương tràn ngập trong không khí không còn là mùi nước khử trùng không mùi nữa.

Ánh mắt hắn nheo lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận