Lọc Truyện

Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo - Hoắc Tư Tước

Cuối cùng Hoäc Dận cũng đồng ý đi nhà trẻ.

Ôn Hủ Hủ mừng rỡ, lập tức giúp cậu thu dọn cặp sách chỉnh lại quần áo làm cho cậu càng đẹp trai khí phách. Hai mẹ con tay trong tay ra cửa sau đó ngồi xe để đi.

Lâm Tử Dương lúc này cũng tới đón tổng giám đốc, thấy một màn như vậy anh ta nhìn thoáng qua vị BOSS đại nhân cũng đang cao quý và quyến rũ vừa bước ra.

“Tổng giám đốc, ngài thật sự yên tâm để cô ấy đưa tiểu thiếu gia đi nhà trẻ sao?”

“Có vấn đề gì sao?”

"Không có không có, chỉ là có chút không thể tin được. mà thôi. Vấn đề của tiểu thiếu gia ngay cả tổng giám đốc. cũng không giải quyết được mà cô Ôn lại có thể làm được sao?"

Lâm Tử Dương vội vàng läc đầu tỏ vẻ mình không phải có ý đó, anh ta chỉ là đang hoài nghi năng lực của người phụ nữ kia.

Rõ ràng là vị tổng giám đốc này trước kia rất coi thường người phụ nữ đó. Lúc này tự nhiên không có cảm xúc gì, bước đi của hắn còn thoải mái, thần thái bình tĩnh. Sau khi đến bên cạnh xe còn trực tiếp kéo cửa đi vào.

Lâm Tử Dương: Ặc, quên đi, anh ta cũng không hỏi nữa.

Lâm Tử Dương cũng nhanh chóng đi tới bước vào trong xe.

Nhưng khi Lâm Tử Dương chuẩn bị khởi động xe đến công ty, người đàn ông ngồi phía sau đang lật tài liệu trong tay bỗng nhiên nói: "Cậu đi điều tra tình hình năm năm nay Ôn Hủ Hủ ở nước ngoài.”

“Hả?" Lâm Tử Dương nhìn về phía kính chiếu hậu: " Ý của tổng giám đốc là...?”

“Tôi muốn biết toàn bộ chuyện của cô ta, bao gồm cả chuyện cô ta ở trong nước!”

Hoắc Tư Tước nhìn chăm chằm văn kiện trong tay, trong đôi mắt đen sâu không thấy đáy không thể nhìn ra nội tâm thật của hắn. Nhưng giọng nói lạnh lùng của hắn có thể nghe ra lời này của hắn không giống như là đang nói đùa.

Năm năm, rốt cục hắn cũng nhớ tới việc muốn điều tra người vợ trước này.

Không đúng, bọn họ còn chưa ly hôn, hắn là "góa vợ". Cho nên điều tra hẳn là "người vợ đã mất" của hẳn.

Lâm Tử Dương "Chậc" một tiếng thở dài, khởi động xe...

Lần đầu tiên Ôn Hủ Hủ là nhìn thấy nhà trẻ xa hoa sang trọng như vậy.

Trời ạ, đây thật sự là nhà trẻ sao? Chẳng lẽ không phải là trường cao đẳng nào đó sao? Nhìn tòa nhà dạy học khang trang và xinh đẹp này, còn có bãi đất trống rộng đến mức hoàn toàn có thể so sánh với công viên.

Thật sự, nếu không phải nhìn thấy củ cải nhỏ ở cổng trường, cô có thể cho rằng mình đã đến một trường đại học xa hoa hạng nhất nào đó.

Nhà trẻ của Mặc Mặc và Nhược Nhược so với ngôi trường này quá thật rất đơn giản và quá thô sơ.

Ôn Hủ Hủ cảm thấy hơi chạnh lòng.

“Dì làm sao vậy?”

Không có việc gì, dì cảm thấy thấy nhà trẻ của con quá đẹp. Đi, dì dẫn con đến chỗ cô giáo.”

Ôn Hủ Hủ vội thu lại cảm xúc của mình, tay dắt Hoäc Dận đi qua cổng trường.

“Ồ? Đây không phải Hoäc Dận sao? Hôm nay em đến trường sao?”

Thấy Hoắc Dận, cô giáo phụ trách đón trẻ ở cổng trường lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc.

Hoắc Dận nhìn thấy theo phản xạ có điều kiện, lập tức rụt người về phía mẹ.

Ôn Hủ Hủ vội vàng ôm lấy cậu.

“Đúng vậy, khoảng thời gian trước Dận Dận nhà chúng tôi không được khỏe, cho nên không tới. Giờ đã đỡ hơn rồi nên con sẽ quay trở lại lớp học.”

“A, không khỏe sao? Tôi còn tưởng rẵng cậu bé sẽ không tới nữa chứ.”

Thật không ngờ, cô giáo này nhìn Hoäc Dận đang trốn phía sau lộ ra vẻ không quá tin những lời Ôn Hủ Hủ nói.

Ôn Hủ Hủ: ".....” Quên đi, không so đo với bọn họ.

Ôn Hủ Hủ nắm tay con trai: "Thật ngại quá, tôi có thể đưa con tôi vào không? Sức khỏe con tôi không tốt lắm, tôi muốn dặn dò cô giáo của con một chút.”

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận