Lọc Truyện

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

Ngay lúc mọi người đang kinh ngạc.  

 

Bỗng dưng từ dưới chân núi lửa, có mấy bóng người bay lên.  

 

 

Chính là bốn vị sư huynh của Lâm Phong!  

 

 

Lúc này, mặt mũi bốn vị sư huynh đều lem luốc, trông vô cùng chật vật!  

 

 

"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại đột nhiên xuất hiện thiên kiếp?"  

 

 

"Phải chăng con súc sinh dưới kia muốn độ thiên kiếp?"  

 

Adv

 

Lâm Phong lập tức bước lên, trầm giọng hỏi, anh đang rất lo lắng cho Nhị sư tỷ!  

 

 

"Nói bậy gì vậy! Con súc sinh nào mà dám độ thiên kiếp, nếu Nhị sư tỷ nghe được, nhất định sẽ bóp chết cậu!"  

 

 

Tam sư huynh Lý Nguyên Hạo lau tro núi lửa trên mặt, bực bội nói.  

 

 

"Sư đệ, cậu xong đời rồi! Cậu dám nói Nhị sư tỷ là súc sinh..."  

 

 

Adv

Gia Cát Tiểu Minh cười hả hê.  

 

 

Lâm Phong nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, rồi không biết nghĩ đến điều gì, ánh mắt lóe lên tia sáng, hỏi:  

 

 

"Chẳng lẽ Nhị sư tỷ sắp vượt qua đại thiên kiếp, đột phá Xuất Khiếu Cảnh?"  

 

 

"Đúng vậy! Khi bọn này xuống dưới, thấy Nhị sư tỷ đang ngồi xếp bằng trên nham thạch, khí tức trôi nổi không ổn định, nên đã ở bên cạnh bảo vệ, ai mà ngờ thiên kiếp bỗng nhiên giáng xuống!"  

 

 

"May mắn bọn này này chạy lẹ, nếu không bị khí tức thiên kiếp khóa lại, bọn này sẽ xong đời luôn!"  

 

 

Tứ sư huynh Võ Bá nhớ lại mà hốt hoảng.  

 

 

Nghe vậy.  

 

 

Trong lòng Lâm Phong tràn đầy nghi hoặc khó hiểu!  

 

 

Rõ ràng Nhị sư tỷ bị thương, rơi xuống miệng núi lửa, sao lại đột nhiên đột phá Xuất Khiếu Cảnh?  

 

 

“Các vị, Orochi đâu? Mọi người có thấy không?"  

 

 

Lúc này, đám người nhà họ Khương cũng bước lên, cất tiếng hỏi.  

 

 

Lý Nguyên Hạo và những người khác đương nhiên biết người nhà họ Khương, trực tiếp lắc đầu trả lời:  

 

 

"Không! Dưới kia chỉ là một biển dung nham núi lửa, không có Orochi nào!"  

 

 

Trong lúc mấy người đang trò chuyện.  

 

 

Đúng lúc này.  

 

 

"Vù…”  

 

 

Dưới chân núi lửa lại bay lên một bóng người!  

 

 

Chính là Nhị sư tỷ đã mất tích từ lâu!  

 

 

Vào lúc này, Nhị sư tỷ khoác lên mình chiếc váy đỏ, mái tóc đen bay phấp phới, linh khí bao phủ, phiêu phiêu thoát tục, trông như tiên nữ giáng trần!  

 

 

Có lẽ vì sắp đột phá.  

 

 

Gương mặt cô ta hồng hào, đôi mắt đẹp long lanh, dưới sự rực rỡ của chiếc váy đỏ, cô ta trở nên xinh đẹp, quyến rũ hơn, thu hút mọi ánh nhìn!  

 

 

Khương Ngôn Khê quá diễm lệ, quá mê hoặc.  

 

 

Thậm chí còn hút mắt hơn cả thiên sứ bốn cánh Mạc Bối Ny kia!  

 

 

Làm cho Lý Nguyên Hạo, Võ Bá và những người khác không khỏi nuốt nước bọt, trong lòng thầm nghĩ tại sao Nhị sư tỷ đột nhiên lại xinh đẹp như vậy!  

 

 

Ngược lại, Lâm Phong vẫn bình thản nhìn Khương Ngôn Khê.  

 

 

Anh lớn tiếng hỏi:  

 

 

"Nhị sư tỷ, lần vượt thiên kiếp này, chị nắm chắc được mấy phần?"  

 

 

"Lần thiên kiếp này đến quá đột ngột, chị nắm chắc chưa đến nửa phần!"  

 

 

Nhị sư tỷ ngẩng đầu nhìn bầu trời, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.  

 

 

Cô ta có thể cảm nhận được mình bị thiên kiếp khóa chặt, bây giờ bắt buộc phải vượt qua, nhưng đợt thiên kiếp đến quá đột ngột, không cho cô ta thời gian chuẩn bị!  

 

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận