Lọc Truyện

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

"Võ công trong thiên hạ, phải nhanh mới không bị phá vỡ! Tốc độ của cậu quá chậm!"  

 

Thấy Lâm Phong chuẩn bị tấn công mình.  

 

 

Lão già cười nhạo một tiếng,  

 

 

Trong nháy mắt, lão già giơ thanh đao phủ bụi trong tay lên, chém ngang chém dọc hai lần!  

 

 

"Xoẹt!"  

 

 

"Xoẹt!"  

 

 

"Khiếu Không Thập Tự Trảm!"  

 

Adv

 

Một luồng đao khí hình chữ thập có thể nhìn thấy bằng mắt thường, tỏa ra ánh sáng màu trắng tím, bay về phía bàn tay khổng lồ do Lâm Phong hóa thành!  

 

 

Tốc độ của luồng đao khí này quá nhanh!  

 

 

Nhanh đến mức ánh mắt của mọi người gần như tan rã, mất đi tiêu cự khi phải dõi theo nó!  

 

 

Giây tiếp theo!  

 

 

Dưới sự kinh hãi của mọi người!  

 

Adv

 

Bàn tay vàng khổng lồ và luồng đao khí hình chữ thập va chạm mạnh mẽ vào nhau,  

 

 

Khoảnh khắc này thời gian dường như ngừng lại.  

 

 

Chỉ thấy hai bên đụng độ chưa đến một giây!  

 

 

Bàn tay vàng khổng lồ đã hủy diệt luồng đao khí hình chữ thập, dư âm tạo ra quét ngang, đánh bay lão già văng ra ngoài mấy chục mét, cuối cùng đập nát vô số bài vị trong đền thờ!  

 

 

Thấy cảnh này.  

 

 

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái ngây ngốc.  

 

 

Đặc biệt là Kurashi Nina, vẻ mặt ông ta tràn ngập kinh hãi.  

 

 

Sao… sao có thể?  

 

 

Đây chính là một vị Thần bộc vô cùng cường đại!  

 

 

Phục vụ bên cạnh các vị Thần linh ngủ say không biết bao nhiêu năm, ngày ngày nghe thần linh dạy dỗ, thừa hưởng một phần chân truyền của thần linh.  

 

 

Tồn tại mạnh mẽ như thế…  

 

 

Vậy mà không địch nổi một cái tát của Lâm Phong?  

 

 

"Sư đệ quả thật mạnh đến đáng sợ!"  

 

 

"Năm đó sư phụ hết lòng vì sư đệ, đem chúng ta đuổi xuống núi, chúng ta còn không phục… Bây giờ xem ra mắt nhìn của sư phụ vẫn tốt hơn chúng ta nhiều!"  

 

 

"Sư đệ xứng đáng là người đứng đầu sau Đại sư huynh, cho dù là Nhị sư tỷ cũng không bằng!"  

 

 

Lý Nguyên Hạo, Gia Cát Tiểu Minh, Võ Bá đều đang lẩm bẩm thán phục Lâm Phong.  

 

 

Phùng Mục Trần siết chặt nắm tay.  

 

 

Mặc dù anh ta không nói gì, nhưng vẻ mặt của anh ta đã bán đứng tâm trạng hiện tại của mình!  

 

 

Thật ra, từ khi Lâm Phong giết chết Doãn Diệu,  

 

 

Tâm lý của anh ta cũng bắt đầu thay đổi!  

 

 

Anh ta muốn đánh bại Lâm Phong, lấy lại tôn nghiêm của mình.  

 

 

Muốn nói cho Lâm Phong biết, cho dù người phụ nữ của anh ta có làm sai chuyện gì đi nữa, cũng không đến lượt Lâm Phong làm chủ!  

 

 

Nhưng bây giờ…  

 

 

Đối mặt với Lâm Phong cường đại như vậy, bản thân anh ta thật sự có hy vọng đánh bại Lâm Phong sao?  

 

 

Lúc này.  

 

 

Lão già Thần bộc từ trong đống đổ nát đổ nát giãy giụa bò dậy.  

 

 

Cả người lão già đầy máu, không còn khí thế kiêu ngạo như vừa rồi!  

 

 

Lão già nhìn về phía Lâm Phong, đang định nói chuyện,  

 

 

Nhưng ngay lúc này.  

 

 

Lâm Phong đột nhiên vươn bàn tay ra, đầu ngón tay bắn ra một luồng kiếm khí, kiếm khí xuyên qua cơ thể lão già, mang theo một chuỗi máu tươi…  

 

 

"Đàn ông mà nhanh quá thì không phải chuyện tốt, quan trọng là chất lượng, kiếp sau nhất định phải nhớ kỹ đạo lý này đấy!"  

 

 

“Cậu…cậu…"  

 

 

Lão già há miệng muốn nói gì đó, nhưng thanh âm nào cũng không phát ra được.  

 

 

Cuối cùng, thân thể gầy gò ốm yếu ngã gục xuống đất, máu từ trong cơ thể chảy ra nhuộm đỏ một mảng lớn đổ nát…  

 

 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận