Lọc Truyện

Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác - Triệu Nhan (FULL)

Lúc sáng sớm, khi ngoài cửa sổ phía chân trời phương Đông vẫn là một mảnh đen tuyền, Triệu Húc lại bị tiếng hét hò bên ngoài đánh thức, lập tức không kìm nổi thấp giọng chửi bới nói: - Người Tây Hạ chết tiệt, Lý Lượng Tộ chết tiệt, sau này các ngươi ngàn vạn lần đừng rơi vào tay của ta, nếu không ta không thể không cho các ngươi liên tiếp mấy ngày mấy đêm không được ngủ!

Ngoài miệng mắng người Tây Hạ và Lý Lượng Tộ, Triệu Húc cũng là hai tay khẽ chống từ trên giường ngồi dậy, nương theo ngọn đèn trong phòng mờ nhạt nhìn chung quanh mình một chút, gian phòng này đơn sơ, chỉ thấy cả gian phòng đều là dùng đá xanh và gạch ngói xây dựng, trên vách tường trần trụi không có bất kỳ trang trí, thoạt nhìn cực thô ráp, nhưng lại hết sức rắn chắc, trong phòng bố trí cũng càng đơn giản, ngoại trừ một giường lớn và một cái bàn mấy cái băng ra, liền không còn dụng cụ gia đình nào khác rồi.

Triệu Húc vừa mới tỉnh ngủ, cặp mắt nhìn chằm chằm gian phòng của mình, trong đầu hồi tưởng đến những việc chính mình trải qua khi đi vào trại Tam Xuyên, nhìn lại y đã đi vào trại Tam Xuyên gần một tháng rồi, sau khi vừa mới đến nơi này, Dương Văn Quảng bọn họ lập tức chỉ huy quân phòng, bởi vì trại Tam Xuyên diện tích quá nhỏ, căn bản không đủ để đóng quân gần một trăm ngàn quân Tống, hơn nữa phòng thủ cũng có phương pháp phòng thủ, tuyệt đối không thể đem tất cả binh lực đều tập trung ở một chỗ, cái gọi là làm khốn thủ chính là tối kỵ của binh gia. 

Cho nên Dương Văn Quảng bọn họ đem mười vạn đại quân chia làm ba bộ phận, trong đó hai vị tướng quân đều lĩnh mười lăm ngàn người, trú đóng ở trên đỉnh núi cách trại Tam Xuyên không xa, ba hướng thành thế chân vạc, nếu người Tây Hạ tập trung binh lực tấn công một chỗ, mặt khác hai nơi có thể từ hai bên kiềm chế, thậm chí vây kín quân địch, nếu người Tây Hạ đồng thời tấn công ba chỗ, thì lại suy yếu lực lượng của bọn họ, rất khó hành động.

Đám người Dương Văn Quảng bố trí mang lại hiệu quả rất nhanh, làm Lý Lượng Tộ khi dẫn theo đại quân tới trại Tam Xuyên, lại phát hiện chờ gã nơi này không ngờ không phải chút ít quân coi giữ, ngược lại là quân Tống chủ lực. Lý Lượng Tộ cũng tức muốn chết, nhưng lúc này đại quân đã xuất phát, căn bản không chấp nhận được gã lại lui về, cho nên chỉ có thể kiên trì phái quân tấn công trại Tam Xuyên, đáng tiếc lúc này quân Tống trải qua một thời gian ngắn chuẩn bị, sớm đã đem ba chỗ trận địa xây dựng cải tạo giống như đồng thiết. Người Tây Hạ ngoài tổn binh hao tướng ra, căn bản không có hiệu quả gì, đương nhiên quân đội Đại Tống cũng vì thế bỏ ra thương vong không nhỏ, tuy nhiên điều này đều trong phạm vi chịu đựng của quân Tống.

Lý Lượng Tộ trước đó bị nước Liêu giết đại bại, tổn thất một bộ phận bộ đội tinh nhuệ còn là chuyện nhỏ, trong nước cần chống đỡ gã đưa quân viễn chỉnh, vì thế hao phí rất nhiều nhân lực vật lực, lần này gã tấn công Đại Tống chủ yếu là muốn thông qua đánh cướp bổ sung tiêu hao trước đó, tuy nhiên hiện tại lại ra quân bất lợi. Gặp chủ lực Đại Tống ngăn chặn, nếu đổi lại là một người lý trí, tự nhiên là lập tức lui binh, để tránh tiêu hao nhiều hơn sức mạnh quốc gia. 

Tuy nhiên Lý Lượng Tộ trước đó bại bởi Hoàng đế Liêu quốc Gia Luật Tuấn tuổi so với gã còn nhỏ hơn, điều này làm cho tâm cao khí ngạo của gã bị đả kích lớn, hiện tại thời gian qua lại bị quân Tống gã khinh thường chắn ở trong này, càng làm cho gã căm tức chính là, Thống soái quân Tống không ngờ lại là Thái Tử Đại Tống - Triệu Húc cũng nhỏ tuổi hơn gã. Điều này làm cho lòng hiếu  thắng của Lý Lượng Tộ lại lần nữa dấy lên, bởi vậy gã chẳng những không lui binh, ngược lại tựa như phát điên chỉ huy quân đội tiến công, hy vọng có thể công phá phòng tuyến quân Tống, sau đó đánh cướp của cải Đại Tống bổ sung tổn thất của mình.

Chỉ có điều Lý Lượng Tộ một mực tiến công cũng không có lấy được hiệu quả gì, ngược lại khiến quân đội Tây Hạ tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, cái này cuối cùng khiến gã tỉnh ngộ, mặc dù không có lui binh nhưng đem tiến công đổi thành quấy rối, mỗi ngày mười hai canh giờ không ngừng phái quân đánh nghỉ binh ba trận địa quân Tống, như vậy quân Tống

thường xuyên không được yên, đây là kế bì binh (làm binh mệt. mỏi) trong binh pháp, đám người Dương Văn Quảng cũng lập tức đưa ra biện pháp đối phó. Đem quân đội chia làm ba nhóm thay phiên ra trận, còn dư lại liền ở phía sau nghỉ ngơi, có thể nói trận chiến tranh này tiến đến tại, đã tiến vào giai đoạn giằng co, còn lại phải xem xuất hiện biến cố trọng đại hay không rồi, nếu không có, vậy cũng chỉ có thể chấm dứt vì một bên lui binh.

Với thân phận của Triệu Húc đương nhiên không cần trên chiến trường, mặc dù trên thực tế y đang ở trại Tam Xuyên, nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên giao chiến y đi lên tường thành ủng hộ một chút khí thế của tướng sĩ Đại Tống, kế tiếp trong. một đoạn thời gian, y gần như chỉ có thể đứng ở chỗ trại an toàn 

nhất, thậm chí còn có một chỉ ngàn người kỵ binh bất cứ lúc nào cũng bảo vệ y, nếu chẳng may Đại Tống bại trận mà nói, chỉ kỵ binh này sẽ bảo vệ y trước tiên rút lui khỏi, dù sao an toàn của Triệu Húc có thể còn quan trọng hơn thắng bại trong trận chiến tranh này.

Tỉnh lại Triệu Húc ngồi ở trên giường ngẩn ngơ, sau đó lại nhìn một chút ngoài cửa sổ vẫn một mảnh đen tuyền như cũ, phỏng chừng nếu qua một thời gian ngắn mới có thể hừng đông, bên ngoài người Tây Hạ hét hò cũng dần dần bình thường lại rồi, phỏng chừng một vòng tiến công cũng sắp kết thúc, lại nói tiếp Lý Lượng Tộ cũng thật là dẻo dai, mấy ngày qua cách mỗi một canh giờ đều phái binh đánh nghỉ binh một lần, mỗi lần đều là khua chiêng gõ trống lại ầm ï, Triệu Húc lúc ngủ sợ nhất tranh cãi ầm ĩ, kết quả mấy ngày nay cũng chưa thể ngủ ngon giấc.

Tuy rằng trời còn chưa sáng, nhưng Triệu Húc lúc này cảm giác buồn ngủ cũng không có, cuối cùng đơn giản mặc xong quần áo rửa mặt, sau đó đẩy cửa ra đi ra ngoài. Nơi Triệu Húc ở lại chính là tiểu viện đơn giản, ngoài phòng ốc đặc biệt chắc chắn ra, cũng không có cái gì đặc biệt, đây cũng là tiêu chuẩn xây dựng trại Tam Xuyên, dù sao toàn bộ trại vốn chính là vì chiến tranh mà làm ra.

Lại nói tiếp trại Tam Xuyên mấy lần bị hủy bởi chiến hỏa, ví dụ hai mươi năm trước Lý Nguyên Hạo ở trong này đại bại quân Tống, kết quả đem toàn bộ trại Tam Xuyên đẩy thành đất bằng phẳng, tuy nhiên bởi vì nơi này là Tây Hạ xâm lấn Đại Tống phải qua, cho nên sau khi mỗi lần bị hủy, Đại Tống đều đã tiến hành xây dựng lại, bình thường nơi này hàng năm đóng quân một chỉ hai ngàn người, toàn bộ trại kỳ thật chính là một thành lũy quân sự.

Hiện tại đã là mùa đông, theo một trận gió thu đìu hiu thổi qua, Triệu Húc không khỏi rùng mình một cái, sau đó đem áo lông da trên người gắt gao đắp lên người, trại Tam Xuyên nơi này thì khí trời so với Đông Kinh lạnh hơn, tuy rằng còn chưa tới mùa đông, nhưng buổi tối cũng đã kết băng, tuy nhiên bây giờ Triệu Húc hy vọng thời tiết lạnh càng nhanh một chút, để sức mạnh quốc gia của người Tây Hạ đến lúc đó khẳng định không có khả năng chống đỡ giúp bọn họ tác chiến mùa đông, khi đó Lý Lượng Tộ cũng chỉ có thể lui binh rồi.

- Điện hạ, trời còn chưa sáng, ngài làm sao đã dậy rồi? Triệu Húc vừa ra khỏi cửa, thủ lĩnh cận vệ thân cận của y Trần Định liền lập tức chạy lên phía trước nói, lúc trước Triệu Húc xông mưa tuần sát đường sông khi bị thương sốt cao, kết quả hôn mê bất tỉnh, lúc ấy chính là Trần Định rậm râu này cõng y chạy đến chỗ Triệu Nhan cầu cứu, cho nên Trần Định coi như là đã cứu tính mạng Triệu Húc, cũng chính là dựa vào công lao này, Trần Định mới được làm thủ lĩnh thân vệ của Triệu Húc, bình thường Triệu Húc coi trọng và tín nhiệm thâm thụ, đến đâu cũng do y phụ trách an toàn của mình.

- Người Tây Hạ ầm ï thật lợi hại, dù sao ta cũng ngủ không được, ngài dẫn vài người theo ta đi xem xét trên đường chút đi! Triệu Húc cười phân phó nói, làm chủ soái quân đội, y tuy rằng không thế nào quản sự, nhưng bình thường ở trong nhiều tướng sĩ đi lại một chút, cũng có thể ủng hộ lòng người, đây cũng là công việc chủ yếu gần đây của Triệu Húc.

Nghe được Triệu Húc sai bảo, Trần Định cũng lập tức đáp một tiếng, kêu vài hộ vệ có khả năng cao đi theo, kỳ thật ở trong đại quân doanh lớn như trại Tam Xuyên, Triệu Húc cho dù là không mang theo hộ vệ cũng sẽ không có nguy hiểm, nhưng bất cứ chuyện gì đều sợ cái nếu chẳng may, hơn nữa trước đó Triệu Nhan bị người bắt cóc, cho nên những hộ vệ Trần Định này lại không dám có bất kỳ sơ suất nào.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen Hot. Vào google gõ: Metruyen Hot để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận