Lọc Truyện

Báo Thù Của Rể Phế Vật - Lâm Hiên (FULL)

“Lâm Hiên, cậu... cậu đứng đây từ bao giờ vậy?”

Khương Phán bị Lâm Hiên làm cho hoảng sợ, trên mặt xinh đẹp có chút bối rối.

"Tôi vừa mới đến thôi."

“Cậu không nghe thấy cái gì chứ?" Khương Phán khẩn trương nhìn Lâm Hiên.

Là lớp trưởng, cô luôn là người giỏi nhất, mặc dù bây giờ cô gặp rắc rối, nhưng cũng không muốn các bạn cùng. lớp cũ của mình biết.

Hơn nữa còn là Lâm Hiên mà cô từng thích.

Lúc trước lý do Khương Phán thích Lâm Hiên thật ra cũng rất đơn giản.

Có cái gọi là gái ngoan rất sợ bị đàn ông chọc ghẹo.

Vào thời gian đó, Lâm Hiên và Lý Thiết Trụ mỗi ngày đều đưa Khương Phán về nhà.

Lúc đầu, Khương Phán có chút phản cảm. Nhưng dân dần lại thành quen.

Nếu một ngày nào đó Lâm Hiên và Lý Thiết Trụ không tiễn nàng, ngược lại nàng có chút cảm giác không thích ứng.

Về phần vì sao lại thích Lâm Hiên chứ không phải Lý Thiết Trụ, vậy chỉ có thể nói là vì gu cá nhân mà thôi.

Lý Thiết Trụ phát triển rất nhanh, vào lúc đó, cũng đã cao một mét bảy, hơn nữa bộ dạng cũng rất mập, không phải gu của Khương Phán.

Nhưng Lâm Hiên thì khác, không chỉ có tỷ lệ dáng người rất tốt, hơn nữa còn có chút đẹp trai.

Tuy rằng Khương Phán cũng không biết, vậy có gọi là thích hay không.

Thời gian trôi qua, bề ngoài cô trông phong quang, nhưng thực chất cũng có những khó khăn của mình.

Vì để phát triển công ty, cô đã vay nặng lãi.

Với tình hình hoạt động của công ty, hoàn toàn có khả năng trả lại.

Nhưng không ngờ lại bị đối tác ôm tiền chạy đi, tiền vay nặng lãi thành ra rất khó trả nổi.

Lúc trước khí vay nặng lãi này, Khương Phán lấy thân thể của mình làm tài sản thế chấp.

Nói cách khác, nếu Khương Phán không trả tiền, cô phải làm người phụ nữ của anh Long kia một năm.

Lâm Hiên nhìn ra Khương Phán muốn giấu, läc đầu nói: "Tôi cái gì cũng không nghe thấy"

Nghe Lâm Hiên nói xong, sắc mặt Khương Phán cuối cùng cũng khá hơn một chút.

Cho dù có chật vật đến đâu cũng không thể mất mặt trước mặt bạn học cũ của mình.

"Lớp trưởng, nếu gặp phải khó khăn gì, có thể nói với tôi, tôi có thể giúp cậu."

Tuy rằng vừa rồi Khương Phán không có mở loa ngoài, nhưng Lâm Hiên thính giác kinh người, vẫn là nghe được. nội dung điện thoại.

*Tôi là một tổng giám đốc lớn, còn cần cậu hỗ trợ gì chứ? Đi, trở về ăn cơm thôi!" Khương Phán mạnh mẽ nặn ra một nụ cười.

Lâm Hiên cũng không có nhiều lời, đi theo Khương Phán cùng nhau trở lại phòng.

Sau khi trở lại phòng riêng, Khương Phán vẫn không thể bình tĩnh được.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhot-com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận